Nhưng Trương Đại Nha tin rằng, những điều này chắc chắn không phải do Mã Văn Cẩm nói ra, chỉ có thể nói là trí tưởng tượng của dân làng thực sự quá khủng khiếp, đoán một cái là trúng phóc.
Trương Đại Nha rất hiểu rõ con người của Đào Thanh Sơn, nếu anh ta đã đoán được thì Trương Đại Nha cũng không có gì phải giấu giếm nói thật với anh ta.
Còn về việc có cần người nữa không thì chắc chắn là cần, không nói đến việc nhà máy cần người, mà ngay cả cửa hàng thời trang trực doanh của cô ta quản lý cũng cần người.
Kiều Trân Trân đã nói với cô ta, hiện tại cả Bắc Kinh chỉ có 7 cửa hàng, số lượng này còn lâu mới đủ. Sau Tết về chắc chắn sẽ phải tuyển thêm, vì vậy không chỉ thiếu người mà còn thiếu rất nhiều người.
Nhưng Trương Đại Nha không chắc Kiều Trân Trân có muốn đưa Đào Thanh Sơn đến đó không nên bây giờ không thể trả lời anh ta ngay được, nói là phải đi hỏi ý kiến của Kiều Trân Trân trước.
Đào Thanh Sơn không quen biết Kiều Trân Trân, Trương Đại Nha chịu giúp anh ta đi hỏi anh ta đương nhiên vui mừng khôn xiết. Sau một hồi cảm ơn rối rít thì dẫn vợ về.
Trương Đại Nha cũng là người làm việc rất nhanh, cô ta biết Đào Thanh Sơn chắc chắn đang chờ câu trả lời của cô ta nên trước bữa tối đã đến tìm Kiều Trân Trân.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play