Trong hơn một năm qua Kiều Yến Tử bận rộn trong cửa hàng, tiếp xúc với nhiều người nên tầm nhìn và lề lối đều rộng mở hơn nhiều. Cách nói chuyện làm việc đều rất lưu loát, Kiều Trân Trân càng nhìn càng thấy cô út giống như một siêu nhân viên kinh doanh.
Cuối cùng, tất nhiên là bài phát biểu tổng kết của ông chủ lớn Kiều Trân Trân. Trước khi chính thức họp, cô đã kiểm toán sổ sách của cửa hàng. Cô còn dùng kiến thức từ hiện đại của mình để làm một bản phân tích thống kê đơn giản, đồng thời vẽ biểu đồ cho Lưu Tiểu Minh xem.
Ví dụ như hiện tại cửa hàng có những loại hàng hóa chính nào và loại hàng hóa nào mang lại tỷ lệ hoàn vốn cao nhất, loại hàng hóa nào về cơ bản không kiếm được tiền thậm chí còn lỗ. Đây đều là những vấn đề mà sau này Lưu Tiểu Minh cần chú ý nên Kiều Trân Trân nhân cơ hội này cũng nêu ra cho Lưu Tiểu Minh.
Tất nhiên, cuối cùng chắc chắn phải khen ngợi và khẳng định sự đóng góp của toàn thể nhân viên, bao gồm cả hai nhân viên bán hàng khác không có mặt. Sau đó là theo thỏa thuận đầu tư đã ký, chia cổ tức cho đối tác Lưu Tiểu Minh.
“Tính đến ngày 31 tháng 12 năm 1983, sau khi trừ đi chi phí hoạt động cơ bản và vốn nhập hàng tiếp theo thì tổng lợi nhuận của Hảo Đa Gia là 263.711 đồng. Trong đó Kiều Trân Trân chiếm 90%, Lưu Tiểu Minh chiếm 10%...”
Tính ra, số tiền chia cổ tức lần này của Lưu Tiểu Minh là hơn hai mươi sáu nghìn. Kiều Trân Trân làm tròn cho anh ta rồi chia cho anh ta ba mươi nghìn, số còn lại coi như tiền thưởng.
Tất nhiên, không chỉ Lưu Tiểu Minh được thưởng mà cả Kiều Yến Tử là nhân viên xuất sắc nữa. Kiều Trân Trân thưởng thêm cho bà một nghìn đồng, số tiền này không tính vào phúc lợi cuối năm của nhân viên. Đến lúc phát phúc lợi cho nhân viên trước Tết, Kiều Trân Trân sẽ không xuất hiện mà để Lưu Tiểu Minh phụ trách.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT