Thậm chí Văn Cầm còn nói đến Kiều Trân Trân để ví dụ, nói một người phụ nữ nông thôn Kiều Trân Trân còn có thể thuê người giúp việc, sao cô ta lại không thể thuê người giúp việc chứ.
May mà cô ta chỉ nói lời này ở trước mặt Cố Văn Lễ, Cố Học Trung không biết. Nếu không, Cố Học Trung nhất định sẽ không đồng ý và còn mắng cô ta.
Cố Văn Lễ cũng bị vợ làm phiền đến nỗi không còn cách nào khác, mới khéo léo nhắc hai ba lần chuyện này với thầy Cố. Thầy Cố cũng thương gia đình con trai trước đây đã chịu quá nhiều khổ cực ở nước ngoài nên cuối cùng mới miễn cưỡng đồng ý.
Văn Cầm cũng biết tính tình của ba chồng nên khi ông ấy ở nhà, cô ta rất khách sáo với dì giúp việc Lý, còn chủ động giúp bưng cơm, bưng thức ăn,… Nhưng khi thầy Cố vừa ra khỏi cửa, cô ta đã ra vẻ phu nhân công chức, sai bảo dì Lý làm nọ làm kia.
Dì Lý cũng chỉ cố gắng kiếm sống, con trai bà ấy ở nhà bị gãy chân thành tàn phế, bị đơn vị cũ đuổi việc. Cháu trai cháu gái đều phải đến trường đi học, cả nhà chỉ trông chờ vào công việc tạm thời của ông già và con dâu nên bà ấy đành phải ra ngoài tìm việc làm, nếu không, sao có thể sống được.
Vì vậy dì Lý cũng chỉ đành cắn răng chịu đựng sự làm khó của Văn Cầm. Bà ấy chỉ đến để kiếm tiền, chỉ lần chủ nhà không làm gì quá đáng thì bà ấy đều chấp nhận hết.
Hôm nay, vừa ngủ trưa dậy, Văn Cầm đã thay một chiếc sườn xám mới, định sang nhà bên cạnh tìm chị Lưu mới quen ở nhà bên cạnh để nói chuyện phiếm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play