Khi mọi người vừa đến sảnh khách sạn, họ đã bị phong cách trang trí xa hoa lộng lẫy theo phong cách “Thổ hào kim” làm cho choáng váng. Từng người một thậm chí không dám thở mạnh, mắt cũng không đủ nhìn, nhìn chỗ này thì lại bỏ sót chỗ kia.
Trương Thúy Hoa vội vàng đến toát mồ hôi hột, hận không thể mọc thêm một con mắt như Nhị Lang Thần, cũng sợ mình bỏ sót điều gì đó.
Mãi đến khi vào phòng riêng, mọi người mới dần dần thả lỏng.
“Ôi, vừa nãy có nhiều Tây quá làm tôi sợ chết khiếp.” Mẹ Kiều vỗ ngực thở phào nhẹ nhõm.
“Sảnh bên ngoài giống như điện Kim Loan của hoàng đế thời xưa vậy, tường đều được làm bằng vàng phải không? Nhiều vàng như vậy bày ở bên ngoài, không sợ bị người ta trộm sao.”
Kiều Trân Trân thấy cả nhà nói chuyện khá buồn cười, cô nói: “Lần đầu tiên con đến đây cũng giật mình.” Bị phong cách trang trí của kiểu nhà giàu mới nổi này làm cho giật mình, đây chính là sự khác biệt về thẩm mỹ giữa thời hiện đại và cận đại.
“Sau này mọi người đến nhiều lần sẽ quen thôi, đợi tham gia xong hội chợ ngoại thương, con sẽ dẫn mọi người đi dạo chơi. Còn có thể đến Tử Cấm Thành xem điện Kim Loan thực sự.” Đợi đến khi họ thấy tường của điện Kim Loan không phải làm bằng vàng, còn không đẹp bằng khách sạn quốc tế Ngoại Binh này, không biết họ có hơi thất vọng không.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play