Sau khi Tống Đại Bảo rửa tay xong đi ra, Kiều Trân Trân tuyên bố ăn cơm, mọi người mới cùng nhau động đũa ăn.
Kiều Trân Trân vừa ăn cơm vừa tùy ý nói: “Đồng chí Tống, tôi cảm thấy vẫn nên báo động cho anh một tiếng, miễn cho anh phạm sai lầm.”
Tống Cẩn nhìn biểu cảm nhỏ trên mặt Kiều Trân Trân, có chút dở khóc dở cười: “Vợ đại nhân, bây giờ anh một lòng nhào vào trong nhà máy, chỉ mong có thể tách mình ra làm hai nửa: một nửa ở lại nhà máy làm việc, một nửa đến nhà máy cơ khí Bắc Kinh theo dõi. Nào có tinh lực làm việc khác.”
“Dù sao anh phải luôn luôn đề cao giác ngộ, nghiêm khắc yêu cầu bản thân, có nghe hay không?”
“Anh hiểu mà, em cứ yên tâm, chỗ này của anh chỉ có em và bọn nhỏ.” Tống Cẩn chỉ chỉ vị trí trái tim của mình.
  
......

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play