Trần Viễn Đông vẫn rất khách sáo với Kiều Trân Trân, tuy không đồng ý mua rễ bản lam trong tay Kiều Trân Trân nhưng cũng không từ chối một lời mà nói là cầm đi kiểm tra đo lường một chút. Nếu quả thật tốt như Kiều Trân Trân nói thì quả thật có thể hợp tác một chút, huống chi còn mặt mũi của Thẩm lão.
Về phần Kiều Trân Trân muốn nhân sâm và cẩu kỷ, Trần Viễn Đông không nói hai lời liền đồng ý, còn cho cô một cái giá vô cùng ưu đãi. Vẫn phải nể mặt người quen của Thẩm lão một chút.
Tổng cộng hai trăm cân hàng hóa cũng không có bao nhiêu, Trần Viễn Đông trực tiếp sắp xếp người nhà kho hỗ trợ xếp lên xe Kiều Trân Trân, còn tự đứng ở cửa lớn nhìn theo Kiều Trân Trân rời đi.
Chưa bao giờ nhà máy dược số một tiếp loại buôn bán nhỏ này, vì nể mặt Thẩm lão thì họ mới có thể bàn chuyện.
Nhưng nếu như trực tiếp đế tiệm thuốc mua, một cửa hàng cũng không lấy ra nhiều nhân sâm như vậy một lần, hơn nữa giá cả còn rất đắt. Kiều Trân Trân cũng lười lăn qua lăn lại nên mới nghĩ tới bên này, không ngờ hôm nay còn rất may mắn.
Ra khỏi nhà máy sản xuất thuốc, Kiều Trân Trân đến bưu điện gửi nhân sâm và cẩu kỷ cho anh ba Kiều. Nhưng toàn bộ đều đổi thành sản phẩm của không gian nông trường và gửi thêm năm trăm cân.
Về phần nguyên liệu ủ rượu tương đối thông thường như cao lương, ngô, lúa mạch, Kiều Trân Trân để cho anh ba Kiều trực tiếp mua ở địa phương. Nếu như không biết làm như thế nào thì để anh ấy đi tìm Tô Hồng Quân hỗ trợ, nói vậy Tô Hồng Quân cũng rất vui lòng giúp việc này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT