Sau khi Ninh Tiểu Ngư nhận được tin nhắn, điều đầu tiên mà cô nghĩ tới đó là có phải mình bị lộ rồi hay không.

Nhưng mà tưởng tượng một chút thì cô cảm thấy điều đó là không thể.

Bởi đêm qua không những vừa tối mù tối mịt, không thấy rõ cái gì, mà thậm chí giọng nói còn chẳng phải là của cô, đó là giọng của diễn viên lồng tiếng cho nữ chính.

Thế này thì dù đối phương có thần thông quảng đại cỡ nào cũng chẳng thể biết được cô là ai.

Vậy nên cá muối cũng mau chóng thả lỏng lại.

Chẳng hơi đâu quan tâm tại sao anh nhắn tin cho cô làm gì, xưa nay cá muối không quan tâm mấy chuyện vặt vãnh này.

Nhưng mà sau khi nhận được tin nhắn của Ảnh đế, cuộc sống của cô cũng có những thay đổi rõ rệt.

Tiếc rằng sự thay đổi này với cá muối này không phải chuyện hay ho gì, mà chỉ toàn là phiền phức.

Một mặt, số lượng người trong phòng phát trực tiếp của cô đã tăng lên chóng mặt.

Phòng phát trực tiếp nhỏ vốn chỉ có vài trăm người, giờ đã lên tới hàng nghìn người xem.

Mặt khác, khi cô xuống bếp vào sáng sớm, mấy khách mời nữ thường nhìn cô với ánh mắt có vài phần sâu xa, dường như đang tự hỏi cô có tài đức gì mà có thể nhận được tin nhắn của Ảnh đế.

Ngoài ra còn có một nữ diễn viên hạng A chủ động mỉm cười chào hỏi với cô.

Rõ ràng mới một ngày trước đó thôi, Ninh Tiểu Ngư vẫn là một cô nàng vô danh tiểu tốt không ai thèm hỏi thăm.

Nói ra chỉ sợ có người không tin, nhưng mà cá muối chỉ ước không ai để ý tới mình, kiên trì tới khi chương trình kết thúc và lặng lẽ cầm tiền lương từ ê-kíp chương trình là vui rồi.

[Độ phổ biến của chủ kênh đã tăng lên rất nhiều.

Sao cảm giác cô không được vui cho lắm?]

[Này cô chủ kênh kia, đổ phố biến của cô bây giờ không phải ở hạng bét nữa rồi.]

[Vỗ tay cho chủ kênh nào!]

Cảm ơn, nhưng mà không cần đâu.

Ninh Tiểu Ngư không muốn ngồi chung một chỗ với những khách mời khác, cô tiện tay cầm một hộp mì hoành thánh ăn liền, mở ra, đun nước nóng rồi chờ ăn mì.

Trong lúc đó, Ninh Tiểu Ngư để ý thấy Ninh Du Vi liếc mắt nhìn cô mấy lần, nhưng mà cô không quan tâm lắm.

Tối qua, Ninh Du Vi đã chủ động nhắn tin cho Lục Kinh Độ, song Lục Kinh Độ không trả lời cô ta mà lại nhắn tin cho cô.

Đối với một người muốn gì được nấy như Ninh Du Vi, điều này thực sự là một đả kích không nhỏ với cô ta.

Nhưng mà, thế thì mắc mớ gì tới Ninh Tiểu Ngư chứ?

Tới giờ ăn sáng vẫn không thấy Ảnh đế xuất hiện.

 

Những người khác cũng không có ý kiến gì cả.

Nghe nói bên ê-kíp chương trình đã mất biết bao công sức mới mời được Ảnh đế đồng ý ký hợp đồng.

Để anh tham gia, có lẽ bên ê-kíp cũng phải nhượng bộ khá nhiều: Ví dụ như cho phép anh được thiên vị hơn, cho phép anh không có mặt trong hoạt động tập thể.

Tóm lại, Lục Kinh Độ chính là một dấu hiệu sống, nơi nào có anh, nơi đấy chắc chắn có sự nổi tiếng.

Dù chỉ xuất hiện mỗi cái tên thôi, fan cuồng của anh cũng sẽ tràn tới cổ vũ mà không hề phàn nàn.

Chỉ cần anh có mặt là ê-kíp chương trình đã hài lòng lắm rồi, chắc là đạo diễn cũng không mong đợi gì nhiều hơn.

Sau bữa ăn sáng là tới giờ tự do hoạt động.

Đạo diễn hắng giọng: “Chắc mọi người đều biết rồi nhỉ.

Tối qua khách mời nam nhận được nhiều tin nhắn nhất là Lục Kinh Độ, khách mời nữ nhận được nhiều tin nhắn nhất là Ninh Du Vi.

Mới sáng nay thôi mà đã có khách mời không được nhiệt tình cho lắm rồi, không gửi tin nhắn chào buổi sáng đúng giờ.”

Không biết tại sao, Ninh Tiểu Ngư cứ có cảm giác như bị bắn vào đầu gối.

Sáng sớm cô mơ màng tỉnh dậy, thấy mình leo lên hotsearch nên quên luôn việc gửi tin nhắn cho khách mời khác.

"Để tăng thêm sự nhiệt tình kết bạn của khách mời, ban tổ chức chương trình quyết định mỗi khi hoàn thành một nhiệm vụ, khách mời có thể nhận được ‘xu tình bạn'.

Mỗi khi nhận được phản hồi, họ cũng có thể nhận được ‘xu tình bạn'.

‘Xu tình bạn’ là loại tiền tệ duy nhất mà ê-kíp chương trình công nhận là hợp lệ trong show.

Buổi sáng khách mời cần nguyên liệu nấu ăn sẽ phải trả bằng ‘xu tình bạn’.

Giá bán của nguyên liệu nấu ăn, lẩu tự sôi, hâm cơm, mì hoành thánh và các loại đồ ăn khác đều đã được nhân viên ghi trên bảng đen rồi, các khách mời có thể tự đi xem.”

“Khách mời không đủ ‘xu tình bạn’ thì có thể kiếm xu bằng cách làm việc.”

Còn làm việc gì thì, ê-kíp chương trình đưa ra vài lựa chọn…

Đi chợ mua thức ăn.

(5 xu tình bạn)

Tưới cây cho vườn hoa (3 xu tình bạn)

Dọn dẹp ‘ngôi nhà nhỏ của bạn thân’ (6 xu tình bạn)

Biểu diễn tài nghệ (2 xu tình bạn)

Được khách mời khác tặng

 

Sẽ bổ sung sau

“Được rồi, bây giờ nhân viên sẽ phát xu tình bạn cho các vị khách mời.”

Ninh Tiểu Ngư không nhận được xu tình bạn nào cả.

Vốn dĩ cô có ba xu, tối qua nhắn một tin mà nhận được tận hai tin.

Có điều sáng ngày ra ăn một bát mì hoành thánh thôi mà đã tốn 3 xu tình bạn làm số xu cô kiếm được đã bay đi hết.

Chuyện này cũng có nghĩa là, nếu trưa nay cô muốn ăn lẩu tự sôi có giá 3 xu thì sáng cô phải đi làm.

Đương nhiên là cô cũng có thể chơi trò bắt cá nhiều tay, đến trưa gửi cho mỗi khách mời một tin nhắn.

Có thể nhưng mà hoàn toàn không cần thiết.

Thế nên, cô chọn nhiệm vụ số hai.

Tưới nước cho hoa và cây cảnh trong vườn.

Nhìn thì có vẻ đây là một công việc tương đối dễ dàng.

Nhưng đến khi Ninh Tiểu Ngư cầm bình tưới đến vườn hoa, nhìn thấy hoa và cây cảnh trong vườn, cô lại bỗng cảm thấy…

Việc này có vẻ cũng không nhẹ nhàng đến thế.

Chưa kể cô đã tình cờ nghe thấy ai đó đang nói chuyện điện thoại ở đâu đó trong vườn khi vừa đến nơi.

“Có vẻ ngài quản hơi nhiều rồi đấy.”

“Tôi tham gia chương trình giải trí nào thì có liên quan gì đến ngài không?”

Mặc dù người này gọi “ngài” nhưng từ giọng điệu cho tới tổng thể ý nghĩa trong câu thì đều mang đôi phần thờ ơ và bất cần.

Ninh Tiểu Ngư biết mình tới không đúng lúc lắm, có thể cắt ngang cuộc nói chuyện của người khác.

Cô cầm bình tưới rỗng định rời đi, coi như không có việc gì xảy ra thì người nghe điện thoại đã buông máy xuống, ánh mắt sắc bén nhìn thẳng vào cô.

Không còn nghi ngờ gì nữa, đây là một người quen.

Trong lòng Ninh Tiểu Ngư thầm kêu xui xẻo.

Chẳng phải không ăn bữa sáng ở phòng khách sao?

Chẳng phải được thiên vị sao?

Chẳng phải mấy lần tập trung đều vắng mặt sao?

 

Tại sao lần nào cô cũng xui thế chứ, cứ vô tình đụng mặt Lục Kinh Độ ở nơi không người thế này?

Ninh Tiểu Ngư không khỏi thắc mắc liệu có phải hệ thống tình yêu đang âm thầm giở trò hay không.

Vừa nghĩ tới hệ thống tình yêu, không ngờ một giây sau hệ thống tình yêu đã đưa ra một nhiệm vụ.

[Cô gái, như cô đã chứng kiến.

Bây giờ Ảnh đế vừa kết thúc một cuộc trò chuyện tồi tệ và tâm trạng không được tốt.

Mỗi người đều có một bí mật nhỏ bé của riêng mình, mà trùng hợp là trong lúc vô tình cô lại phá vỡ bí mật của Ảnh đế, lúc này, cô có thể…

A: Thành tâm xin lỗi: Ba ơi, con không cố tình nghe lén, mọi thứ chỉ là ngoài ý muốn thôi!

B: Kiên quyết phủ nhận: Cái gì? Yên tâm, tôi không nghe thấy cái gì hết! Tôi đảm bảo!

C: Dịu dàng an ủi: Lặng lẽ làm bạn để vượt qua mọi thứ, hãy âm thầm đồng hành cùng anh ấy vượt qua khoảng thời gian khó chịu này.]

Trong long lòng Ninh Tiểu Ngư đang điên cuồng phản đối.

Nghe được có mỗi hai câu không đầu không đuôi mà sao đã thành vô tình phá vỡ bí mật nhỏ của Ảnh đế? Bí mật gì, người nghe lén như cô sao không biết tí nào vậy? Thậm chí cô còn không đoán được ra người mà Ảnh đế nói chuyện có địa vị thế nào, tuổi tác bao nhiêu, giới tính gì nữa kìa.

Lúc này Lục Kinh Độ đã đi mấy bước tới chỗ Ninh Tiểu Ngư, anh vừa chỉnh lại cổ tay áo vừa thờ ơ hỏi: “Có việc gì không?”

Ninh Tiểu Ngư lắc đầu: “Không có gì cả, tôi tới vườn hoa để tưới nước thôi.”

Đối phương gật đầu, từ chối cho ý kiến.

Ninh Tiểu Ngư cầm lấy bình tưới nước, tìm một cái vòi nước rồi đổ đầy bình.

Sau khi rót đầy nước, cô không quên hỏi: “Thời hạn của C là bao lâu?”

[Hệ thống tình yêu: Khi nào Ảnh đế trở nên vui vẻ thì là lúc kết thúc nhiệm vụ.]

Thế là cô không những phải làm nhiệm vụ mà còn phải để ý xem tâm trạng của Ảnh đế có vui không à?

Con cưng của trời cỡ nào đây!

Sinh ra ở vạch đích!

Nhiều người quan tâm anh, yêu thương, chiều chuộng anh như thế, đời này trọn vẹn lắm rồi.

Thật lòng mà nói, cuộc đời có ba trở thành người thực vật, mẹ đi tái giá thì quả thực cô có chút hâm mộ anh.

Nhiệm vụ đầu tiên dù sao cũng có thời gian cố định, chỉ cần ngồi cạnh anh mười phút là được, bây giờ lại có cả một cái nhiệm vụ thời gian vô định thế này.

Nhưng mà giữa ba lựa chọn thì Ninh Tiểu Ngư vẫn bất đắc dĩ chọn C như cũ.

Vì sao?

Cô cũng không thể mở mồm gọi người ta là ba ơi được? Quá mất mặt.

Bởi thế, A là cái đầu tiên phải loại.

Còn B, nghe sao mà dối trá quá thể.

Rõ ràng cô nghe được nội dung, dù chỉ có hai câu bọ nhưng lại kiên quyết không nhận, này là ý gì? Ninh Tiểu Ngư cô có thể làm cá muối, nhưng tuyệt đối không thể làm người không có nhân phẩm.

Về phần tại sao không nhận hình phạt thì trong lòng Ninh Tiểu Ngư cũng có cân nhắc.

 

Tính ra thì lựa chọn C cũng không gây khó khăn cho cô quá, hơn nữa sau khi kiếm được chỉ số tình yêu thì còn đổi được thành một triệu tệ trong hiện thực nữa.

Đúng lúc hai ngày nữa là tới hạn đóng tiền cho ba, thật sự là cô cũng đang rất cần tiền.

Cân nhắc tất cả mọi thứ, chọn C là lựa chọn phù hợp nhất.

Thế là, Ninh Tiểu Ngư đứng trong vườn hoa, vừa tưới nước vừa quan sát Ảnh đế.

Hay lắm, Ảnh đế đã ngồi xuống chiếc ghế đá con trong vườn hoa rồi.

Hay lắm, có vẻ Ảnh đế đang suy tư gì đó, chắc là không định đi ngay đâu.

Ninh Tiểu Ngư dùng tốc độ nhanh nhất có thể trong đời tưới nước xong, sau đó đặt bình tưới xuống, lặng lẽ đi đến bãi cỏ phía sau Ảnh đế.

Động tĩnh của cô không tính là nhỏ, Lục Kinh Độ nhận ra cô tới gần nhưng vẻ mặt anh không có quá nhiều thay đổi và cũng không nói gì.

Ninh Tiểu Ngư cũng im lặng.

Dù sao thì nhiệm vụ chỉ đưa ra là lặng lẽ làm bạn để vượt qua mọi thứ thôi.

Hai người vốn chẳng phải nói chuyện gì cả, bọn họ cũng chẳng phải mối quan hệ cần phải tâm sự với nhau.

Ninh Tiểu Ngư đang ngồi trên bãi cỏ, xung quanh là mùi cỏ và hoa trộn lẫn.

Phải nói là mùi này rất tươi mát và sảng khoái.

Có thể là do tối qua ngủ không ngon, hoặc có thể là do sáng nay nắng quá gắt.

Thế là cơ thể cá muối lại bắt đầu có mùi mặn thoang thoảng.

Nói một cách đơn giản và dễ hiểu thì Ninh Tiểu Ngư đang buồn ngủ rã rời.

Cô cố gắng mở to mắt, hỏi hệ thống tình yêu trong đầu: [Sao rồi, tâm trạng của Ảnh đế bây giờ thế nào rồi?]

Nghe giọng của hệ thống tình yêu như sắp khóc tới nơi: [Tâm trạng của anh ấy bây giờ vẫn đang buồn bực lắm, làm sao đây?]

Ninh Tiểu Ngư ồ một tiếng.

Nhiệm vụ C: Yên lặng làm bạn, cô vẫn nhớ

Có lẽ vì ánh mặt trời ấm áp quá, dễ chịu thoải mái quá.

Cá muối đã cố gắng lắm rồi, nhưng thực sự không kìm được nữa.

Ninh Tiểu Ngư không khỏi suy nghĩ, cô chỉ chợp mắt vài giây, chỉ mấy giây thôi chắc không sao đâu nhỉ.

Mà lúc này, vì trục trặc kỹ thuật nào đó mà nãy giờ camera không hoạt động, bây giờ lại bắt đầu làm việc.

Trong lúc nhất thời, vô số người xem bắt đầu tràn vào phòng phát trực tiếp.

Sau đó, bọn họ nhìn thấy Ninh Tiểu Ngư…

Và người ngồi cạnh Ninh Tiểu Ngư là Ảnh đế đang hot rần rần.

Giờ phút này, Ảnh đế trẻ tuổi đẹp trai đang im lặng ngồi trên ghế đá, dù chỉ ngồi đó không làm gì cũng đẹp đến rung động lòng người.

Người hâm mộ của Ảnh đế không khỏi thắc mắc, chuyện gì thế này? Tại sao Ninh Tiểu Ngư lại ở cạnh anh nhà bọn họ thế này? Nhóm fan bạn gái đang chuẩn bị chửi rủa Ninh Tiểu Ngư là đồ tâm cơ, suốt ngày chỉ biết bám dính lấy anh nhà họ không buông thì chợt phát hiện ra, con người mà suốt ngày bám lấy Ảnh đế không rời này hình như… Đang ngủ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play