Ninh Tiểu Ngư lặng lẽ tới một mình rồi lại lặng lẽ rời đi một mình, để những người đang xem ở lại thẫn thờ.
Thật ra đối với Ninh Tiểu Ngư mà nói thì điều cô làm thực sự rất bình thường.
Chỉ đơn giản là mười phút sắp hết, nhiệm vụ đã hoàn thành thì cô dọn dẹp vỏ hạt dưa rồi đi thôi, thế nhưng trong mắt của khán giả thì cứ có gì đấy khó chịu.
Thực sự cứ như là… Họ đang trông chờ được chứng kiến một điều gì đó phát triển từ rất lâu rồi, ấy thế mà cuối cùng vẫn không có gì.
Khán giả cho rằng Ninh Tiểu Ngư quả là một người mưu mô thâm độc vô cùng, tới phòng nghỉ chỉ để lợi dụng tiếng tăm của Ảnh đế, nào ngờ cô lại không hành động như những gì họ suy nghĩ.
Khán giả cho rằng cô sẽ đợi ở phòng nghỉ một lúc lâu nữa, nào ngờ sau khi bóc hai túi hạt dưa thì cô lại nhanh chóng rời đi, dường như không có gì để lưu luyến.
Tóm lại là, Ninh Tiểu Ngư khiến người khác không đoán được chiêu trò của cô.
Mấy đứa xoàng xĩnh kém nổi bây giờ cũng… Cá tính phết nhỉ?
Sau khi Ninh Tiểu Ngư ngạo nghễ rời khỏi phòng nghỉ thì chợt nhận thấy hình như lâu rồi không thấy hệ thống nói gì, có điều cô cũng không quan tâm lắm.
Cô không hề biết rằng hệ thống tình ái đang một lòng bận tâm tới việc đẩy thuyền, mỗi tội nó không ngờ là từ đầu tới cuối chẳng có gì để mà đẩy cả, chỉ có ngồi bóc hạt dưa ngập mồm mà thôi.
Bây giờ hệ thống tình ái vẫn đang ngẩn người hoài nghi nhân sinh lắm.
Ninh Tiểu Ngư để ý sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì phía góc phải giao diện sẽ có thêm một thứ gì đó.
Lúc đầu ở đó không hề có chữ gì cả, bây giờ lại hiển thị ‘Chỉ số tình yêu 1’.
Không chỉ thế, bên cạnh còn có biểu tượng trung tâm mua sắm nữa.
Hừm, không biết trong trung tâm thương mại sẽ có gì đây nhỉ?
Trong lòng Ninh Tiểu Ngư đang không ngừng lẩm nhẩm “Tiền tiền tiền” rồi nhấn mở trung tâm mua sắm với vẻ háo hức.
Woa ha ha.
Lần này hệ thống tình ái không khiến cô thất vọng, không ngờ giá trị tình ái lại có thể đổi được lấy thứ mà cô đang rất cần ngoài hiện thực.
Nếu đúng như vậy thì tiền viện phí của ba cô sẽ không phải lo lắng nhiều như vậy nữa rồi.
…
Ninh Tiểu Ngư không biết rằng sau khi cô rời đi được một lúc thì người nằm nghỉ ngơi trong phòng nghỉ đã nhanh chóng mở mắt.
Đôi mắt anh rất tỉnh táo, không hề thấy chút buồn ngủ nào.
Người đàn ông trẻ tuổi đang dựa lưng vào tường có một vẻ ngoài rất được ông trời ưu ái, phong thái tao nhã lịch thiệp, nắm giữ địa vị mà không ai trong giới có thể đụng tới và sự yêu mến chân thành của hàng ngàn hàng vạn người hâm mộ.
Thượng đế dường như vô cùng thiên vị nam Ảnh đế này, ban cho anh rất nhiều thứ mà người khác muốn mà cũng chẳng thể có được.
Song lại chẳng có mấy người có thể nhận ra vẻ hững hờ và khinh thường dưới lớp mặt nạ hoàn hảo của anh.
Ánh dương tà chiều nhảy múa ngang qua mắt, khi anh rũ mắt xuống lại vô tình để lộ vẻ vô nghĩa khi chẳng mảy may để tâm tới mọi chuyện.
[Anh có nghỉ ngơi được không?]
[Anh ơi, vừa rồi có một nghệ sĩ vô danh tiểu tốt ngồi cạnh anh cắn hạt dưa đấy! Hạt! Dưa! Thế mà cô ta lại có thể chống lại được trước nhan sắc hoàng kim của anh, không nảy sinh lòng mơ tưởng! Nếu mà là em, chắc chắn em không nhịn được đâu!]
[Nghệ sĩ vô danh tiểu tốt này đỉnh cực, cắn hạt dưa mà không gây ra chút âm thanh nào luôn!]
[Mà á, cô ta còn cắn được cả đống hạt dưa cơ!]
Bấy giờ có một nhân viên tới muộn bày tỏ vẻ áy náy xin lỗi với Lục Kinh Độ: “Xin lỗi anh, vì lỗi của nhân viên mà căn phòng này nãy giờ vẫn phát trực tiếp, có phải đã gây ảnh hưởng tới anh không ạ? Anh thấy có cần phải đổi phòng để nghỉ ngơi thêm không ạ?”
Lục Kinh Độ ngà ngà bước xuống từ trên cửa, anh rất cao, nhìn thoáng cũng phải 1m85, đúng là một tỉ lệ cơ thể vàng, bất cứ chỗ nào trên cơ thể cũng rất vừa vặn.
“Không cần đâu.”
Ngay cả giọng nói cũng quyến rũ như tiếng va chạm của kim thạch.
Thấy Lục Kinh Độ chuẩn bị rời khỏi phòng nghỉ và biết anh vẫn chưa đọc bão bình luận trong phát sóng trực tiếp nên nhân viên đứng sau rất dè dặt cất lời: “Vừa rồi lúc anh đang nghỉ ngơi thì cũng có khách mời vào trong, nhưng mà cô ấy chỉ ở trong đó khoảng mười phút rồi đi ngay, anh có để ý không ạ?”
“Khách mời đó tên là…”
Lục Kinh Độ mỉm cười: “Không sao.” Nói xong anh lập tức cất bước rời đi mà không đợi nhân viên nói nốt cái tên đó.
Đối với anh mà nói, có biết tên người đó hay không thì cũng chẳng có gì khác nhau.
Dù sao thì trong thế giới của anh cũng chỉ có hai loại người mà thôi, đó là anh và những người khác.
…
Sau khi Ninh Tiểu Ngư quay về phòng, cô nhanh chóng trèo lên giường rồi co mình lại thành một miếng cá muối.
Thời gian nghỉ ngơi luôn trôi qua rất nhanh, chẳng mấy chốc đã tới giờ cơm tối.
Có lẽ vì hôm nay là ngày đầu ghi hình cho chương trình nên đội ê-kíp đã chuẩn bị một bữa tối rất phong phú cho các khách mời.
Nói cách khác, tối nay khách mời không phải tự chuẩn bị nấu nướng mà đã có sẵn đồ ăn ngon để thưởng thức.
Khi Ninh Tiểu Ngư tới đại sảnh thì một số ghế giữa đã có người ngồi rồi.
Đây là một chiếc bàn dài hình chữ nhật và chia ra làm bảy người ngồi mỗi bên, đủ cho cả mười bốn người nên mười hai người ngồi thì vẫn thoải mái.
Ninh Tiểu Ngư để ý, vị trí chính giữa vẫn để trống, có lẽ là để dành cho Ảnh đế nào đó rồi.
Còn vị trí ngồi đối diện ghế chính giữa thì đã bị Ninh Du Vi ngồi.
Vốn là tiểu thư con nhà danh giá, có thể nói là cô ta rất thoải mái khi ở những buổi xã giao như thế này.
Những người ngồi cạnh đều lấy cô ta làm trung tâm, trò chuyện rất vui vẻ.
Sau khi Ninh Tiểu Ngư tới, cô ngồi một mình ở một bên, không hề có ý định xen vào nói cùng.
[Cái cô vô danh tiểu tốt này ‘hướng nội’ à!]
[Sao mà tôi lại thấy bóng dáng của mình trên người cô gái flop này vậy trời ha ha ha.]
[A ha ha ha, cũng gọi là tự giác phết nhỉ, chủ động ngồi ở vị trí gần nhất.]
Nếu mà Ninh Tiểu Ngư đọc được những cơn bão bình luận này thì chắc cô sẽ trả lời là không phải sợ giao tiếp, căn bản cô lười, ngại làm khổ mình mà thôi.
Được một lát, đạo diễn mới bắt đầu nói: “Mọi người ăn tối được rồi, Ảnh đế Lục có việc nên sẽ không tới.”
Khán giả tràn ngập sự tiếc nuối khi biết Ảnh đế lại một lần nữa vắng mặt trong bữa tiệc tối đầu tiên dành cho toàn bộ khách mời vào buổi tối.
Trong khi đó, biểu cảm của dàn khách mời cũng không ai giống ai.
Trái lại, Ninh Tiểu Ngư không mấy bận tâm gì đến chuyện này, bỏ dở hai lần, không tham gia hoạt động tập thể, chắc đây là đặc quyền của siêu sao nổi tiếng chăng.
Dù sao thì cũng đang là thời của người ta, Ảnh đế mà, có thất thường tí cũng không sao.
Là một con cá muối, Ninh Tiểu Ngư một lòng một dạ với mỹ thực, không thể tự kiềm chế được.
Lúc đang ăn bữa tối, đạo diễn không quên nhắc nhở mọi người: “Tối nay mọi người đừng quên gửi tin nhắn chúc ngủ ngon tới những khách mời mà mình muốn kết bạn nhé.
Theo lý thuyết thì có thể sẽ không cố định khách mời nhắn tin hàng ngày, nhưng nếu thế thì nghe chừng tình bạn giữa mọi người có hơi giả tạo nên cá nhân tôi đề nghị nên duy trì nhắn tin với một người trong ba ngày liên tục, và tốt nhất là không nên nhắn cho nhiều người cùng một lúc.
Dẫu sao thì dù là tình bạn đi chăng nữa, trong tình bạn mà có nhiều bạn bè quá cũng không đẹp lắm.”
Sao nam trẻ tuổi mới nổi gần đây là Lăng Tử Cách bỗng cười nói: “Đạo diễn, con người tôi khá là chung tình.
Ba ngày đã là gì, suốt quá trình quay chương trình tôi sẽ chỉ nhắn tin cho một người thôi.”
Nói xong, cậu ta quay sang nháy mắt với Ninh Du Vi.
Tất nhiên là Ninh Du Vi không thèm tỏ thái độ gì cả, bởi loại địa vị như Lăng Tử Cách trong giới giải trí thì căn bản không lọt vào mắt xanh của cô ta.
Người như cô ta, không muốn thì thôi, một khi đã muốn thì từ trước đến nay phải là thứ tốt nhất.
Nữ diễn viên hạng hai nào đó cũng cười nói: “Con người tôi cũng rất chung tình, chỉ chọn một người bạn thôi.”
[Chà, không biết tối nay ai sẽ nhắn tin cho ai đây!]
[Tò mò ghê.]
[Không cần đoán cũng biết Lăng Tử Cách sẽ nhắn tin cho Ninh Du Vi, còn những người khác thì sao nhỉ?]
[Hay anh Lục nhắn tin cho Hứa Trình đi! Nếu anh mà nhắn cho khách mời nữ thì tôi sẽ ghen chết mất!]
[Lầu trên bình tĩnh đê, chỉ là show kết bạn bốn phương thôi mà.
Vào cái giới này rồi thì càng nhiều bạn bè, càng nhiều lối đi, không gì là không tốt cả.]
Bữa cơm này cũng trôi qua trong sự hứng khởi như thế.
Lúc ăn tối không có vấn đề gì, chẳng qua khi về phòng thì Ninh Tiểu Ngư lại “tình cờ” chạm mặt Ninh Du Vi.
Có lẽ đúng là danh tiếng có thể nuôi sống được con người, là một nữ minh tinh đang hot, Ninh Du Vi xinh đẹp hơn hồi nhỏ rất nhiều, ngay cả khí chất cũng thay đổi rõ rệt.
Đôi mắt đào hoa giống hệt mẹ, cũng ánh lên vẻ xa cách vời vợi ấy, toàn thân cô ta mang nét kiêu căng và tự phụ của dòng dõi nhà giàu.
Trông thấy cô, Ninh Du Vi liếc nhìn rồi cười một cái: “Chị à, nghe nói gần đây tài chính của chị hơi khó khăn hả? Có cần em vay ít tiền giúp chị không?” Nói xong, cô ta còn khẽ thở dài: “Chị biết đấy, mấy năm nay em kiếm cũng được khá nhiều, mà ba lại hào phóng với em nữa nên tiền tiêu vặt của em nhiều lắm, tiêu mãi mà chẳng hết được ấy.
Chỉ cần chị mở lời, nhiều ít gì em đều có.”
Ba trong miệng của Ninh Du Vi tất nhiên là ba dượng của cô ta.
Còn ba ruột cô ta bây giờ còn đang nằm trên giường bệnh, hôn mê bất tỉnh.
Ninh Tiểu Ngư tự thấy mình và Ninh Du Vi đã chẳng còn tình cảm chị em gì mấy, cô buột miệng nói một câu “Không cần” rồi lập tức rời đi.
Sau lưng vang lên tiếng cảm khái có phần ngây thơ của Ninh Du Vi: “Chị, chị không phải khách sáo với em đâu.”
Ninh Tiểu Ngư hơi khựng lại, sau đó lại bước tiếp về phía trước mà không dừng lại nữa.
Khi trở về đến phòng, Ninh Tiểu Ngư ngơ ngác nhìn tấm thẻ có ghi số điện thoại của khách mời.
Để nhận được mức lương hậu hĩnh từ ê-kíp chương trình, cô đương nhiên sẽ hợp tác với mọi nhiệm vụ của chương trình giải trí này.
Có điều…
Nên nhắn cho ai bây giờ?
[Hệ thống tình yêu: Thế này còn phải nghĩ nữa à? Tất nhiên là Ảnh đế rồi!] Có cơ hội tốt thế thì cớ gì lại không đi bắt tí fame với Ảnh đế chứ?
Hệ thống tình yêu mới lặn chưa được bao lâu đã thình lình ngoi lên và bảo, nó rất chi là mong ngóng đấy.
Có phải sắp được thồn đường vào họng rồi không?
Tất nhiên là Ninh Tiểu Ngư sẽ không nghe theo hệ thống tình ái.
Ngoài nhiệm vụ, cô không muốn liên quan gì tới bậc lão làng kia hết.
Cô cũng chưa có chán sống mà tự đi tìm phiền phức cho mình.
Chẳng mấy chốc, Ninh Tiểu Ngư đã chọn cẩn thận ra được một người.
Người cô chọn chính là một nữ diễn viên hạng ba khá khiêm tốn, cô gái đó tên là Thẩm Ước Ước.
[Xin chào, bạn tôi] là một chương trình giải trí kết bạn, nếu thực sự có thể kết bạn được ở đây thì cũng khá ổn đấy chứ?
Cô đã vào giới giải trí mấy năm, cũng có bạn bè nhưng bình thường bận rộn kiếm tiền quá nên tình cảm cũng không mấy thân thiết.
Nữ diễn viên này có danh tiếng tốt trong ngành và cũng được cho là một người đáng tin cậy.
Nói tới đây, Ninh Tiểu Ngư thậm chí còn tìm rất nhiều bộ phim mà cô gái này đóng.
Thật lòng mà nói thì khả năng diễn xuất không tệ, theo đánh giá của Ninh Tiểu Ngư, kỹ năng của Thẩm Ước Ước còn hơn một số diễn viên có tiếng khác.
Nhưng mà vận may hơi kém, mãi không bật lên được.
Có điều so sánh thì hạng ba vẫn khá hơn hạng vô danh nhiều.
Nghĩ thế, Ninh Tiểu Ngư nhanh nhẹn nhắn cho đối phương một dòng tin nhắn chúc ngủ ngon.
Sau khi nhắn, Ninh Tiểu Ngư cũng không quan tâm tới nhiệm vụ này nữa.
Liệu tối nay cô có được ai gửi tin nhắn không thì cô cũng chẳng hề bận tâm.
Trong một chương trình giải trí mà có thể tự do kết bạn thì chắc chắn sẽ có những người không được lựa chọn, có thể sẽ bao gồm cả cô.
Dù sao thì lòng cá muối rộng mở, không lo lắm.
Khi thấy Ninh Tiểu Ngư thật sự không nhắn tin cho Ảnh đế, hệ thống tình yêu đã rơi vào tự kỉ.
Nếu như nó có thực thể, Ninh Tiểu Ngư sẽ thấy nó oán hận đến nhường nào.
Một lòng một dạ gặm đường mà đến giờ không có đường để gặm, hệ thống tình yêu tỏ ra rất khổ sở.
Sau đó…
Trong khoảng thời gian ngắn, Ninh Tiểu Ngư nhận được nhiệm vụ tình yêu thứ hai.
[Cô gái, đêm khuya vắng người, chính là thời cơ tốt nhất để rút ngắn khoảng cách với Ảnh đế.
Bây giờ cô có thể nhắn tin cho đối phương, nhờ vào đó đi vào thế giới nội tâm mà Ảnh đế không muốn ai biết tới.
Cô có thể gửi…
A: Này cục cưng, trái tim em hình như đã vô tình trật bánh rồi
B: Đầu Ảnh đế nay hình như hơi nhiều sừng đấy
C: Bé yêu, mặc dù em nhắn tin cho người khác nhưng em vẫn yêu anh]
Ninh Tiểu Ngư: ???
Rạp xiếc gì đây?
Cá muối mệt rồi.
Hay là hủy diệt luôn đi.