Edit: Hiền
Ngày hôm sau trời trong xanh, ánh nắng chiếu xuống mang theo hơi ấm, trong rừng núi hoang vắng, chim chóc ríu rít tạo nên bầu không khí thật yên bình.
Lúc này nấm đã bắt đầu mọc trên các rễ cây.
Cô cẩn thận quan sát kỹ mấy loại nấm, trong đó có một đống nấm màu vàng và có lông, đó chính là nấm hầu thủ.
Cô cắn một miếng thì thấy mùi vị không ngon lắm, nhưng nấm hầu thủ không có độc, có thể ăn sống để thỏa mãn cơn đói.
Cô đưa cho Tiểu Phong một cây, Tiểu Phong bỏ thẳng vào miệng nhai.
Tiểu Phong cũng tìm được một số loại nấm, anh đang định bỏ vào miệng.
"Đừng ăn vội." Dư An An vội vàng ngăn lại.
Tiểu Phong thấy thứ trước mặt có thể ăn nên cũng không nghĩ nhiều. Nhưng lần này cô lại ngăn cản anh, vì thế anh chậm rãi nhả cây nấm ra khỏi miệng. Cô cầm lấy rồi kiểm tra, nấm này có màu vàng xanh, bẻ xem bên trong thì có những phiến tơ màu đỏ và màu xanh, trên thân cây dường như viết đầy chữ: tôi không ăn được, tôi có độc.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT