Edit: Dứa đại ca
“Đây là quà khen thưởng cho trẻ con, anh hiểu không, anh vẫn còn là trẻ con.”
Tiểu Phong bĩu môi: “Tôi mất trí nhớ chứ không có ngốc.”
“Cãi lại đúng không?”
Tiểu Phong nghiêng đầu về phía trước, Dư An An cắn răng, hung dữ nhéo vành tai anh khiến Tiểu Phong ui da kêu lên. Dư An An thấy vậy thì bật cười một tiếng.
Cơ thể ấm thêm một chút thì cô mới kêu Tiểu Phong đi tắm rửa, tắm xong đi ra lại uống thêm cốc nước ấm. Cô cầm chăn đắp lên người cho anh.
Khi cô quay đầu nhìn lại Tiểu Phong thì thấy anh đang mím môi nhìn xuống sàn nhà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT