Hạ Hoài nhớ lại những cú đấm lúc nãy của Lưu Quân Hạo, nhìn vẻ mặt hiện tại của cậu ta, nếu không phải giờ anh đang mặc đồng phục, thì cậu ta đã bị Hạ Hoài đè xuống đất mà đánh cho một trận.
Lâu Kinh đẩy Lưu Quân Hạo cho hai đồng nghiệp: “Còng tay và đưa đi!”
Hai cảnh sát hỗ trợ sau khi còng tay Lưu Quân Hạo thì cùng nhau dẫn hắn đi, lúc này Lâu Kinh mới quan tâm đến Hạ Hoài - người vừa bị đánh không ít.
*cảnh sát hỗ trợ, cảnh sát phụ việc: Lực lượng cảnh sát hỗ trợ được bố trí là lực lượng cảnh sát “phụ trợ”, là đội phòng ngừa và chữa bệnh chuyên nghiệp, không có quyền thực thi pháp luật hành chính.
Về bản chất thể chế, mặc dù đội ngũ cảnh sát hỗ trợ là một tổ chức công được trợ cấp tài chính nhưng đây không phải là đội bảo vệ chung được ủy quyền cấp một. Cảnh sát hỗ trợ phải thực hiện nhiều nhiệm vụ khác nhau dưới sự lãnh đạo của lực lượng cảnh sát dân sự hiện có. Đối với những nhiệm vụ cần phải hoàn thành theo thẩm quyền thì chỉ có cảnh sát dân sự mới có thể hoàn thành, còn cảnh sát hỗ trợ đóng vai trò hỗ trợ. Nói một cách hợp pháp, những gì cảnh sát hỗ trợ có là quyền chứ không phải quyền lực, và quyền này không khác gì quyền mà người dân bình thường được hưởng.
Hạ Hoài cảm thấy má mình bỏng rát, chạm nhẹ vào, quả nhiên một mảng da đã mất, còn chảy chút máu. Anh thật sự hối hận vì lúc nãy không đạp thêm vài cú nữa vào thằng đó, những vết thương nhỏ không là gì, nhưng mặt mũi lại bị xước xát thì thật sự không dễ nhìn.
“Anh... đi khám không?” Lâu Kinh chỉ vào vết thương trên mặt hỏi.
“Khám cái gì mà khám!” Hạ Hoài chửi thầm, chống tay đứng dậy, ngồi lên xe điện ngã.(App TYT)
Mẹ kiếp, về nhà làm bàn thôi!
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT