Vào ngày Tết Nguyên Tiêu, Bạch Trạch Đình đã có chuyến công tác đến tỉnh thành. Đến nơi, y lại lòi ra bản chất mù đường của mình, luẩn quẩn trong một thành phố lớn hàng chục vòng, từ sáng tới tối vẫn không tìm được khách sạn mà Cục trưởng Lưu đã chỉ định.
Chưa tìm thấy khách sạn, cũng không ăn tối, mang theo hành lý nặng nề. Bực bội, Bạch Trạch Đình quyết định ngồi phịch xuống lòng đường, hút thuốc, không màng đến ai xung quanh.
Hai bên đường là những hàng đèn lồng rực rỡ, người qua lại đông đúc, tất cả đều đổ xô đến nhìn ngắm những chiếc đèn lồng. Các quán ăn gần đó chật cứng người, Bạch Trạch Đình không có chỗ nào để nghỉ chân.
Nhìn những chiếc đèn lồng đang xoay tròn, chưa kịp hút xong điếu thuốc, Bạch Trạch Đình đã rút điện thoại ra, bực bội gọi cho Cục trưởng Lưu: “Ông bảo tôi tìm một khách sạn, sao lại chỉ cho tôi cái địa chỉ không rõ ràng thế này? Nơi này có bao nhiêu đường phố, chỉ riêng đường Trung Tam đã có ba nhánh khác nhau ở các quận khác nhau! Tôi biết ông bảo cái khách sạn này ở khu nào, phố nào sao?!”
Hành động này của y trên con đường đông đúc thu hút không ít ánh mắt của những người trẻ qua đường. May mà y mặc thường phục, nếu không ngày mai y sẽ phải viết một bài kiểm điểm dài hàng nghìn chữ vì làm xấu hình ảnh của cảnh sát trong tỉnh.
Nhưng vì ngồi giữa đường ảnh hưởng đến giao thông, y vẫn bị hai cảnh sát đang tuần tra ở khu vực đó chú ý.
Hai viên cảnh sát đi tới, một người vỗ vai y và gọi: “Anh ơi, anh gì ơi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT