Ban đầu, Hạ Hoài chỉ biết về Doãn Thuấn qua lời kể của Lâu Kinh, rồi từ quá trình tương tác với Doãn Thuấn, anh dần dần hiểu rõ hơn về hắn. Hạ Hoài nghĩ rằng Doãn Thuấn chỉ là một thanh niên ngông cuồng, nghé con mới sinh không sợ cọp, ăn nói thẳng thắn không hiểu chuyện, đôi khi nói năng không biết kiêng dè gì, nói khó nghe một chút thì là miệng tiện.
Nhưng giờ đây, Hạ Hoài đã nhận ra rằng, tên nhóc này không chỉ mồm mép mà còn rất lì lợm!
Ngày hôm sau, Hạ Hoài với gương mặt ủ dột, đầu tóc thì xù xì với kiểu tóc lởm chởm như răng cưa, đến văn phòng. Khi nhìn thấy kiểu tóc của anh, không một đồng nghiệp nào có thể giữ được vẻ mặt nghiêm túc.
Lâu Kinh là người cười to nhất, nếu không phải giờ đang trong giờ làm việc, có lẽ anh ta đã lăn lộn cười trên sàn nhà. May mắn thay, hôm nay Viên Anh không có mặt ở văn phòng, nếu không, Hạ Hoài thật sự sẽ thấy xấu hổ muốn độn thổ.
“Ha ha ha ha!” Lâu Kinh nắm lấy vai Hạ Hoài, nhìn kiểu tóc lố bịch của anh mà cười không ngừng: "Chắc là anh tự cắt tóc đúng không?”
Hạ Hoài mặt mày u ám đáp: “Là chuột cắt đó.”
“Nếu mà chuột cắt được như vậy thì chuột cũng giỏi ghê ha ha ha!” Lâu Kinh ôm bụng cười, không thể ngừng lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT