Giờ đây, bác Từ cố tình khiến cho em gái anh phải thể diện trước mặt anh, tính cách bảo vệ em gái có từ trong xương cốt của anh lại bắt đầu trỗi dậy, ánh mắt quét về phía bác Từ lạnh lùng như dao cắt.
“Đi nào.” Không muốn Điềm Điềm tiếp tục ở đây và bị sỉ nhục, Chu Chí Bình trực tiếp đưa Điềm Điềm trở về phòng riêng của cô ấy.
“Cái thứ không có giáo dục, người lớn còn chưa đi, ai cho phép bọn nó đi trước. Có mẹ sinh nhưng không được mẹ dạy…”
“Đủ rồi, mẹ đừng có ép con nữa được không vậy?” Hai mắt của Tiểu Vương đỏ hoe, trên trán nổi gân xanh. Cuối cùng, anh không thể nhẫn nhịn khi nghe được những lời mà mẹ mình nói ra.
“Mẹ cứ luôn bám lấy chuyện cô ấy không có bố mẹ ra nói. Bộ bọn họ muốn bố mẹ bọn họ không còn nữa hay sao? Ai không muốn bố mẹ mình có thể trưởng thành cùng với mình, luôn ở bên cạnh mình. Con rất muốn có bố, nhưng con có không?” Tiểu Vương gần như rống lên, “Nếu mẹ nói cô ấy không đầy đủ, vậy con đầy đủ chắc, con có bố à?”
“Chát!” Bác Từ chạy tới, vung tay tát.
“Nghịch tử. Mẹ thấy con bị mê mụi đến mức không biết mình là ai nữa rồi. Không ngờ con lại dám bất kính với bố mình như thế!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play