Tiểu Vương không hiểu, chuyện này thì có gì phải tranh cãi. Bây giờ anh vẫn chưa lập gia đình, đợi khi anh và Điềm Điềm kết hôn rồi, có nhà riêng của bọn họ, mẹ anh chắc chắn sẽ muốn qua đây sống cùng với anh và Điềm Điềm!
Chuyện này hoàn toàn không phải là vấn đề, cũng không cần phải đắn đo về nó!
“Mẹ không muốn sống chung với cô ta!” Bác Từ liếc nhìn Chu Điềm Điềm, ánh mắt khiến người khác không tài nào chịu được.
“Thật là trùng hợp, Điềm Điềm nhà chúng tôi cũng không thích sống chung với một người lớn tuổi mà không có tính tự giác. Nếu như bác gái đã không thích em gái nhà tôi, vậy thì hiển nhiên chúng tôi cũng sẽ không sống chết cứ quấy rầy các người nữa!”
Cứ hết lần này đến lần khác nói những lời không tốt về Điềm Điềm ở trước mặt anh, là đang xem thường anh. Bọn họ nghĩ rằng bố mẹ anh mất rồi là bọn họ có thể tùy ý ức hiếp anh ẹm nhà anh à?
Nằm mơ đi. Nếu như bà già này có ý thù địch với Điềm Điềm đến thế, vậy anh cũng sẽ không đồng ý để Điềm Điềm gả qua đó. Cho dù cả đời này không lấy ai thì sao chứ, anh nuôi!
“Những gì cậu nói rất đúng. Hiếm thấy chúng ta lại cùng ý kiến đến vậy, thế giải tán thôi.” Giờ đây bác Từ lấy lại tinh thần, đôi mắt sáng lên, nhìn hai em nhà họ Chu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play