Quách Hòa Bình ngước mắt lên nhìn, vẻ mặt của Cố Hướng Đông chỉ có sự nghiêm túc, hoàn toàn không có ý trêu chọc anh. Vì lời nói của Cố Hướng Đông, trái tim của Quách Hòa Bình nổi sóng.
Thấy Quách Hòa Bình đã lung lay, Cố Hướng Đông lại đốt thêm một ngọn lửa nữa.
“Anh chỉ cần làm tốt công việc của mình, những thứ còn lại cứ giao cho thời gian là được.”
Quách Hòa Bình rõ ràng đã rung động sau khi nghe những lời của Cố Hướng Đông, anh cụp mắt xuống và không nói gì.
Con người mà, luôn phải có chút lý tưởng. Nếu không, chỉ nhìn thoáng qua cũng có thể thấy cuộc sống của họ, không có một chút tính thử thách gì. Quách Hòa Bình chỉ lớn hơn Cố Hướng Đông vài tuổi, sao lại không thể tiến xa hơn được. Cố Hướng Đông đâu dựa dẫm vào bất kỳ ai, vậy mà cũng có thể từng bước từng bước vượt qua đấy thôi. Chỉ cần thiết lập cho mình một mục tiêu, đồng thời nỗ lực không ngừng vì nó, mọi thứ đều sẽ có thể, đúng không?
“Y Nhất à, đến đó rồi nhớ bảo cục trưởng Cố gọi điện thoại nói với anh Quách một tiếng nhé, chị cũng sẽ yên tâm.” Hà Thúy Lan nắm tay Sở Y Nhất, đôi mắt cô đỏ hoe.
“Vâng, em biết rồi chị dâu, cũng đâu có xa lắm. Đợi khi nào Đại Tráng và Tiểu Tráng nghỉ hè, chị có thể dẫn bọn trẻ đến nhà em chơi, khi đó em sẽ đứng ở trạm xe đón mọi người.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play