“Cũng không phải không được, đúng là đã lâu rồi tôi không vận động cơ xương của mình đấy!” A Tín cũng đi tới và đứng bên cạnh Cố Hướng Đông, ý tứ đã thể hiện rõ.
Lâm Lương nghĩ thầm, chuyện này không thể hấp tấp, nếu như động thủ thì tính chất của câu chuyện sẽ thay đổi.
Vì để đảm bảo rằng bọn họ sẽ không hấp tấp, Lâm Lương cũng đứng dậy và bước tới.
Nhưng không ngờ hành động của anh lại bị vài viên cảnh sát kia hiểu lầm, bọn họ vươn tay ra đặt lên món đồ được treo ở thắt lưng.
Đứa bé đang nằm trong vòng tay của Sở Y Nhất vẫn còn đang khóc, Cố Hướng Đông đặt Tiểu Bảo xuống đất. Lúc này đây, anh đang đứng gần Sở Y Nhất, áp sát cô với tâm trạng hơi căng thẳng.
Nghe thấy tiếng khóc của con gái nhỏ, Cố Hướng Đông cảm thấy tim mình quặn thắt. Mặc dù ngày thường ở nhà con bé cũng hay khóc, nhưng chưa bao giờ lại giống như ngày hôm nay.
“Tránh sang một bên.” Cố Hướng Đông nhìn mấy người trước mặt mình, anh nói với giọng lạnh lùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT