Vương Lão Nhị nghĩ thầm, đám người này đang ghen tị với sự may mắn của mình nên mới bám lấy mình không buông. Biết làm sao được, bản thân là “người được trời chọn” mà. Vận may tốt thế này lại rơi trúng đầu của mình, sau này kể cả anh không làm gì, anh cũng không cần phải lo đến chuyện ăn uống nữa rồi.
“Vương Lão Nhị, vận may này của anh… chúng tôi không dám nhận!” Lục Ái Quốc cầm gói đồ lên. Bên trong là một thỏi vàng khác, một miếng thịt lớn, và quan trọng nhất là còn có một tờ giấy. Đọc xong dòng chữ trên tờ giấy, Lục Ái Quốc co giật khóe miệng, quay sang nói với Vương Lão Nhị.
Nhìn thấy nụ cười xấu xa của Lục Ái Quốc, Vương Lão Nhị có linh tính xảy ra chuyện gì đó.
“Lục Ái Quốc, cậu nói như vậy là có ý gì?”
“Ý gì sao? Bản thân anh không biết hả? Anh nhìn dòng chữ trên đây nói gì đi.” Lục Ái Quốc đưa tờ giấy trong tay cho những người đi cùng mình. Mọi người truyền tay nhau xem tờ giấy, sắc mặt ai cũng trở nên trầm trọng hơn.
Cuối cùng truyền tới tay của Vương Lão Nhị. Mặc dù Vương Lão Nhị không biết nhiều chữ lắm, nhưng anh vẫn đoán được ý đại khái được viết trên tờ giấy đó.
Là kẻ nào đã chịu ngàn nhát dao, viết lá thư như vậy cho mình chứ. Đây chẳng phải là đang hại mình hay sao. Nói cái gì mà những chuyện trước đó mình làm rất tốt, bảo mình tiếp tục cố gắng hơn nữa. Kích động mọi người, nhiệt liệt trong chuyện biểu tình tố cáo, đàn áp quần chúng nhân dân, nếu có thể bỏ chuyện sản xuất nông sản thì cứ bỏ...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play