Bí thư vốn đã tức giận lại càng thêm bực bội, nói vậy chi bằng đừng nói thì hơn, tính lừa đảo ai à!
“Nếu anh không làm gì, tại sao người khác lại cho anh nhiều đồ như vậy. Tại sao không cho Lục Ái Quốc, không cho người khác?” Trong lòng Bí thư vẫn còn một câu, tại sao không cho tôi. Tại sao chuyện tốt như vậy lại rơi vào đầu của anh? Thật ra không cần dùng não cũng biết, trên trời có miếng bánh miễn phí như vậy được sao? Cẩn thận rơi chết chính mình đấy!
“Nhưng tất cả những chuyện này là thật. Hay là Bí thư sai người tới chỗ tôi trông chừng, như vậy sẽ biết ngay lời tôi nói có thật hay không?” Vương Lão Nhị cảm thấy bản thân quả thật đang bị vu oan, anh không hề làm cái gì cả!
“Lục Ái Quốc, tối nay đưa người đến nhà Vương Lão Nhị xem chuyện gì đang xảy ra.” Sau đó, Bí thư nhờ người đưa Vương Lão Nhị trở về, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
“Sao vậy? Cậu có chuyện gì muốn nói à?” Bí thư nhìn Lục Ái Quốc không đi về cùng với bọn họ, ông uống một ngụm trà, sau đó hỏi với giọng nghi ngờ.
“Bí thư, không phải gần đây Vương Lão Nhị không làm gì đâu.”
“Ồ? Anh ta đã làm cái gì vậy?” Bí thư đặt tách trà xuống, tỏ vẻ thích thú. Vừa nãy ông nói rồi mà, làm sao lại có thể nằm không hưởng lợi được chứ. Không làm gì mà lại cho Vương Lão Nhị nhiều đồ như vậy. Nếu thế, mọi người không cần ngày nào cũng vất vả xuống ruộng làm đồng rồi, cứ trực tiếp nằm ở nhà chờ thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT