Nhưng với những người như Đổng Như Vân, Lâm Dao Dao cũng không muốn nói quá nhiều. Cô hừ một tiếng, sau đó quay người trở về phòng của mình.
Đổng Như Vân nhìn Lâm Dao Dao xoay người rời đi, trong lòng cảm thấy khoái trá.
“Sao cô vẫn còn ở đây?” “Cạch” một tiếng, Lưu Dịch vặn nắm cửa bước ra ngoài, chỉ thấy Đổng Như Vân vẫn đứng bên cửa, nhíu mày.
Đổng Như Vân nghe thấy giọng nói, cô quay người lại và gọi một cách kính trọng, “Thưa ngài.”
“Sau này đừng vào phòng tôi mà không có sự cho phép của tôi. Ngoài ra, ngoại trừ phòng của cô, phải biết giữ quần áo gọn gàng chỉnh tề. Tôi không muốn lặp lại câu này lần thứ hai.”
Không phải Lưu Dịch không biết Đổng Như Vân suy nghĩ gì. Nhưng thứ nhất, khả năng làm việc Đổng Như Vân quả thực rất tốt, có cô ấy bên cạnh, anh cũng giảm bớt được rất nhiều việc. Thứ hai, vì có quan hệ với Sở Y Nhất, tạm thời anh cũng chưa thể giải quyết Đổng Như Vân.
Tuy nhiên dù nhìn thế nào, anh cũng cảm thấy dạo này Đổng Như Vân càng ngày càng không biết chừng mực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play