“Nói chuyện thì nói đi, mắc gì phải động tay động chân!” Tiểu Vương kéo Tiểu Lý về phía mình.
Tiểu Lý nhìn thấy Tiểu Vương bảo vệ mình, cuối cùng không nhịn được mà rơi nước mắt.
“Tôi đánh con gái của mình, liên quan gì đến cậu, cậu là ai chứ?” Thái độ của mẹ Tiểu Lý càng hống hách, phun nước miếng như mưa.
“Rồi, được rồi. Tôi không cần mấy người trả lại cho tôi số tiền đó đâu, đã cho rồi thì coi như cho luôn.” Tiểu Vương nhìn điệu bộ của mẹ Tiểu Lý, anh thực sự không thể nào chịu nổi nữa. Anh sợ bà ấy lại đánh Tiểu Lý nên nhanh chóng bày tỏ thái độ của mình. Tiền, anh không cần nữa, anh cũng không muốn làm khó Tiểu Lý nữa.
Tiểu Lý đứng bên cạnh Tiểu Vương, vốn dĩ trong lòng cô còn nảy sinh ra tia hi vọng, nhưng sau khi nghe những lời này của Tiểu Vương, đôi mắt đang lấp lánh kia lập tức tối sầm lại.
Cô vốn tưởng rằng Tiểu Vương che chở cô như vậy, trong lòng hẳn vẫn còn có cô. Hoặc có lẽ anh đã hồi tâm chuyển ý, nhưng cuối cùng chỉ có cô nghĩ nhiều mà thôi.
Sở Y Nhất đứng bên cạnh, cô nhìn thấy tất cả mọi chuyện, ngoài thở dài ra cô cũng không biết phải làm gì. Có một vài chuyện đã làm sai rồi thì không thể cứu vãn được nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play