“Đó chẳng phải là do mẹ cháu không còn quan tâm đến cháu nữa hay sao. Bằng không, cháu chơi ở đây lâu như vậy, tại sao mẹ cháu không đến tìm cháu?”
“Mẹ còn đang ngủ, bố nói mẹ cần nghỉ ngơi nhiều hơn để khỏe tốt hơn.”
“Người phụ nữ nào mà không mang thai, không ai yếu đuối như mẹ của cháu cả. Chẳng qua mẹ cháu không muốn quan tâm tới cháu nên mới tìm cái cớ vậy thôi.” Bà cụ La bĩu môi, nói như đúng rồi.
“Tiểu Bảo.” Sở Y Nhất hét lên một tiếng.
“Mẹ.” Hai mắt của Tiểu Bảo sáng lên, cậu bé vứt lá trong tay xuống và chạy về phía của Sở Y Nhất.
Bà cụ La giật mình bởi giọng hét của Sở Y Nhất. Cô ta qua đây từ lúc nào vậy, liệu có nghe được gì không? Bà cụ kéo quần áo một cách mất tự nhiên, phủi phủi bụi trên người.
“Tiểu Bảo, mẹ nói với con này. Đều cùng là ngũ cốc như nhau, nhưng người ta trồng thì lại không giống nhau. Có người thì tấm lòng trong sáng vô tư, có người thì âm u quỷ quyệt giống như chuột cống vậy, lúc nào cũng không thấy điều tốt đẹp từ người khác. Con đấy, phải tránh xa những người như vậy một chút, có biết chưa?” Sở Y Nhất sợ Tiểu Bảo không hiểu, còn dùng con chuột để miêu tả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT