“Điều em có thể làm bây giờ là để Y Nhất nghỉ ngơi nhiều hơn và đảm bảo rằng em ấy ngủ đủ giấc. Sau đó, ăn uống ít lại hơn một chút. Nếu khi nào em ấy muốn ăn thì ăn, không muốn thì không nên ép buộc em ấy. Nếu như tinh thần của em ấy tốt hơn, em hãy dẫn em ấy đi ra ngoài dạo một lát, để em ấy nằm mãi cũng không ổn.” Hà Thúy Lan suy nghĩ một hồi, sau đó nói với Cố Hướng Đông.
“Được, em biết rồi chị dâu, làm phiền chị quá.” Cố Hướng Đông nói rồi trở về nhà.
Nhìn thấy những bước đi vội vã của Cố Hướng Đông, Hà Thúy Lan mỉm cười. Cục trưởng Cố thực sự đã đặt Y Nhất vào nơi sâu nhất của trái tim mình. Vừa nãy cô cũng đã nhìn thấy những vết nôn dính trên áo quần của Cố Hướng Đông, ấy vậy mà Cố Hướng Đông lại không để ý tới. E là lúc đó chỉ chăm chăm lo cho Y Nhất, hoàn toàn không đặt tâm tư vào chính bản thân mình.
Thật tốt. Có một người chồng như vậy, phụ nữ mới bằng lòng chịu đau khổ mười tháng để mang thai một đứa con của riêng hai người.
Sau khi Cố Hướng Đông đi về, đầu tiên anh liếc nhìn vợ, sau đó nhìn Tiểu Bảo đang ngủ ở bên kia, tiếp đó thì nhẹ nhàng dọn dẹp nhà cửa.
Mỗi sáng sớm là lúc Sở Y Nhất ở trạng thái tốt nhất trong ngày. Sau một đêm nghỉ ngơi sẽ cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều. Tối hôm trước cô đã nôn rất nhiều lần, đến sáng hôm sau cô lại thèm ăn.
Cố Hướng Đông đã tìm ra quy luật này, vì vậy anh đã cố gắng hết sức để làm nhiều loại bữa sáng. Nhưng trình độ của anh có hạn, và bữa sáng anh làm có hình dạng kỳ cục và xấu xí, không một món nào trông bình thường.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play