“Này bà, bà có thể đổ nước bẩn từ trên lầu xuống thì tôi cũng đâu có cố ý đâu, chỉ là đặt rác trên hành lang nhưng bị gió thôi bay đi thôi mà! Hay là bà giúp tôi quét dọn nhé?”
“Phẹt, cô cũng đâu xinh đẹp mà sao ảo tưởng quá vậy!” Bà cụ La dùng câu nói mà Sở Y Nhất đã nói ngày hôm qua để đáp trả.
“Hả? Tiểu Bảo, mẹ không đẹp sao?”
“Mẹ thật đẹp, mẹ là người đẹp nhất mà con từng thấy!” Tiểu Bảo nghiêm túc trả lời.
“Vì tôi đẹp nên tôi mơ mộng cũng đẹp!” Sở Y Nhất mỉm cười vỗ đầu Tiểu Bảo, phối hợp ăn ý, “À bà này, tôi nghe nói phụ nữ mang thai không thể cúi người, vậy nên tôi không thể nào dọn dẹp được chỗ này. Hay là bà đợi Cố Hướng Đông nhà tôi tan làm quay về quét dọn cho. Còn không thì bà tự ra tay đi!”
Nói xong, cửa phòng bị đóng lại bởi một tiếng “rầm”, chỉ còn lại bà cụ La tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.
Bà cụ La muốn đợi Cố Hướng Đông quay trở về để dọn dẹp. Nhưng để chiếm diện tích của hành lang, bà mới bày nhiều đồ như vậy. Nếu không thể dọn dẹp sạch đống rác này, vậy thì bà cũng không cần những thứ đó nữa!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT