Trên tay của Sở Y Nhất vẫn còn cắm túi truyền nước, chân mày của cô nhăn nhẹ, cho thấy cô không thoải mái lắm.
Cố Hướng Đông nắm tay cô, anh dùng ánh mắt dịu dàn nhìn gương mặt của cô vợ nhỏ. Anh đưa tay sờ lên vùng bụng vẫn phẳng lì của cô. Đến bây giờ anh vẫn không thể tin được, trong này thật sự có một đứa trẻ sao?
Trong lòng anh vừa vui nhưng cũng vô cùng bất lực. Nhìn thấy cô chịu đau, nhìn thấy cô chịu khổ, vậy mà bản thân là không thể làm gì, cảm giác này thật tệ.
“Thế nào rồi? Y Nhất có khá hơn chút nào không?” Hà Thúy Lan nhẹ nhàng bước vào, tay cô xách rất nhiều đồ. Khi nhìn thấy Cố Hướng Đông nắm tay Sở Y Nhất, trong lòng cô chợt cảm động.
“Chị dâu.” Nhìn thấy Hà Thúy Lan, Cố Hướng Đông đặt tay cô vợ nhỏ xuống rồi đứng dậy, “Bác sĩ nói đưa đến rất kịp thời, thể chất của Y Nhất khá tốt nên không có gì nghiêm trọng, tuy nhiên cần phải quan sát thêm.”
“Ừ, không có chuyện gì nghiêm trọng là tốt rồi. Cục trưởng Cố, chị thực sự xin lỗi. Nếu không phải do hai đứa con của nhà chị, Y Nhất cũng sẽ không trở nên như vậy…” Trong lòng Hà Thúy Lan cảm thấy có lỗi. Nếu không phải Sở Y Nhất kịp thời phát hiện hai đứa trẻ không quay về nhà, sau đó lại nhìn thấy sự bất thường của La Tiểu Dũng, thật không biết hai đứa trẻ nhà cô sẽ phải ở trong cái hố sâu đó bao nhiêu lâu.
“Chị dâu, đừng suy nghĩ nhiều, chuyện này không liên quan đến chị đâu. Tiểu Tráng thế nào rồi?” Dù trong lòng Cố Hướng Đông chất chứa toàn là Sở Y Nhất, nhưng anh cũng không quên hỏi thăm tình hình của Tiểu Tráng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play