Bên này thì bị mọi người bảo mời cơm mà còn keo kiệt, bên kia thì thấy Cố Hướng Đông quay trở lại văn phòng như không có chuyện gì xảy ra. Cấp trên không hề có thông báo bất kỳ thông báo nào, trong lòng anh cũng đã hoài nghi, cảm thấy bất an nhưng không tiện chạy ra ngoài nghe ngóng. Bằng không, chẳng phải sẽ tiết lộ rằng chính anh là người đã báo cáo à!
Cao Đại Sơn đang rối rít đi lại trong văn phòng thì Cố Hướng Đông bước vào.
“Phó cục trưởng Cao, tôi nghe nói anh đã đến tìm tôi trong lúc tôi đang xin nghỉ phép, có chuyện gì vậy?”
Cao Đại Sơn kìm lòng không đậu, anh đứng thẳng lưng: “À, lúc đó tôi tìm cậu là có chuyện, chỉ có điều sau đó tôi đã nói chuyện với anh Quách, mọi thứ đã được giải quyết. Cục trưởng Cố à, sức khỏe của cậu đã ổn rồi sao?”
“Phó cục trưởng Cao chắc đã nhận sai tin, sức khỏe của tôi vốn rất khỏe, làm gì có chuyện cần phải dưỡng bệnh, khiến anh phải lo âu rồi!” Cố Hướng Đông nhìn Cao Đại Sơn đầy ẩn ý, sau đó mới xoay người bước ra ngoài.
Cao Đại Sơn cảm thấy ánh mắt Cố Hướng Đông nhìn mình như đang có phần cảnh cáo, cứ cảm giác trong lời nói của Cố Hướng Đông có ẩn ý, lẽ nào Cố Hướng Đông đã biết chuyện gì? Chắc không đâu nhỉ, lá thư đó cũng đâu phải do chính anh biết, Cố Hướng Đông chắc không nhìn ra đâu?
Cao Đại Sơn cứ nghi ngờ rồi tự phủ định chính mình như vậy, cuối cùng cũng đợi được đến lúc tan làm. Nhưng một lát sau, anh lại không muốn trở về nhà, nhưng cũng đành phải rời khỏi văn phòng ra đi ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT