Sở Y Nhất nhướng mày, hiếm có dịp nhìn thấy ở đây có một người phụ nữ trang điểm, khuôn mặt được đánh phấn trắng nõn, chân mày vẽ hình lá liễu, có đôi mắt hồ ly.
“Nói chuyện kiểu gì thế, còn không dọn dẹp đống đồ đạc kia của cô đi, trông chẳng ra làm sao!” Vương Đại Chí nhìn cô gái kia, anh giận run cả người. Ngày thường cà lơ phất phơ thì thôi đi, cái đống bừa bộn kia là sao đây! Anh vẫn chưa biết Sở Y Nhất này có mối quan hệ gì với Lưu Dịch, nếu như về sau ngáng chân anh nữa, thế chẳng phải sẽ tổn thất rất lớn à.
Người phụ nữ miễn cưỡng dọn dẹp đồ đạc.
“Còn không dọn dẹp bàn làm việc, một mình cô dùng biết bao nhiêu chỗ.” Vương Đại Chí chỉ vào một bàn làm việc khác, bên trên được chất rất nhiều đồ.
“Tôi biết rồi, giám đốc, bây giờ tôi dọn dẹp ngay.” Người phụ nữ lại liếc nhìn Sở Y Nhất, sau đó đi tới bàn phía trước, thu dọn đồ đạc và dời về bàn làm việc của mình.
“Đồng chí Sở, cô có thể ngồi ở bàn làm việc này. Nếu có gì không hiểu thì cô có thể hỏi chị Từ. Chị ấy là nhân viên cũ trong nhà máy của chúng tôi, biết rõ tình hình trong nhà máy. Người kia là anh Lý, đây là Tiểu Trần.” Giám đốc Vương giới thiệu sơ cho Sở Y Nhất. Tiểu Trần chính là cô gái trang điểm đó. Sở Y Nhất cảm thấy cô gái này chắc có mối quan hệ rất tốt với giám đốc Vương, vì trông cô ấy chẳng sợ giám đốc Vương tí nào.
Vương Đại Chí giải thích thêm vài câu rồi rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play