“Vui lắm ạ, cháu cảm ơn những món quà mà chú đã gửi cho cháu, cháu rất thích. Chú có thích đồ mà cháu và mẹ cháu gửi cho chú không?” Tiểu Bảo nhớ đến việc Lưu Dịch đã gửi quà cho mình, cho nên vừa gặp, cậu bé đã nói lời cảm ơn một cách lễ phép và hiểu chuyện.
“Chú thích, chú thích, cảm ơn Tiểu Bảo.” Lưu Dịch nhéo nhéo chóp mũi của Tiểu Bảo, mỉm cười nói.
“Tiểu Bảo, con mau xuống đi, chú sẽ mệt đấy..” Sở Y Nhất đưa tay muốn kéo Tiểu Bảo xuống.
“Không sao, cô đang suy nghĩ chuyện gì à? Bóp kèn inh ỏi ở sau lưng vậy mà cô cũng không nghe được, gặp vấn đề gì sao?” Lưu Dịch nhìn Sở Y Nhất đang rất lo lắng.
Có lẽ Lưu Dịch có thể giúp cho cô.
“Sếp Lưu, anh có quen ai ở Tân Cương không. Tôi có một người anh đi qua Tân Cương, đã đi được mười ngày rồi nhưng vẫn không có tin tức gì, tôi hơi lo lắng. Không biết sếp Lưu có người quen nào có thể giúp tôi nghe ngóng một chút không?”
“Ở đâu của Tân Cương?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT