Sở Y Nhất sửng sốt, cô tạm thời không muốn cho Cố Hướng Đông biết chuyện. Suy cho cùng, vẫn chưa biết tung tích mớ gạo của cô ra sao, cô cũng không đủ khả năng điều tra, cô càng không muốn ảnh hưởng đến Cố Hướng Đông. Vì thế, cô chỉ có thể tìm đại một lý do để đối phó với anh, đồng thời cũng muốn nhắc nhở bản thân không thể tiếp tục như vậy nữa.
“Thật sao?” Kỳ thật, Cố Hướng Đông hoàn toàn không tin lời của cô vợ nhỏ, cô có trái tim nhỏ nhen như vậy từ khi nào.
“Còn không phải như vậy sao! Nếu như em không vẽ được, vậy sẽ không kiếm được tiền, mà không kiếm được tiền thì làm sao em có thể bao nuôi anh, như vậy thì làm sao được! Lỡ như anh được người khác bao nuôi, thế em tổn thất lớn rồi!” Sở Y Nhất sờ vào mặt Cố Hướng Đông và nói đùa.
“Yên tâm đi, anh không phải là người không có nguyên tắc, anh chỉ để em bao nuôi anh thôi!” Cố Hướng Đông nói xong, nhân lúc Tiểu Bảo không chú ý, anh hôn cô vợ nhỏ của mình một cái. Trước khi cô tức giận, anh nhanh chóng thu dọn chén bát và bưng đi.
Nhìn bóng lưng của Cố Hướng Đông, Sở Y Nhất thở phào nhẹ nhõm, cô vỗ nhẹ lên má của mình.
Là phúc không phải họa, nếu là họa thì khó tránh.
Tốt nhất là mọi chuyện thuận lợi, nếu không thuận lợi cũng không sao cả, gặp chuyện gì thì giải quyết chuyện đó thôi, như vậy mới có tính thử thách!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT