Trần Chiêu Đệ nằm trên giường vẫn chưa ngủ, nghe thấy Sở Y Nhất bước vào sân và nói chuyện với mẹ chồng của mình, chắc chắn lại đang nói xấu mình không chừng. Cô dỏng tai lên nghe, nhưng không nghe rõ bọn họ đang nói cái gì, trong lòng cảm thấy buồn bực.
Mẹ cả Tôn cầm lấy trứng và đường nâu từ tay Sở Y Nhất, đường nâu này là một món đồ tốt, lại còn là hàng bán chạy. Bà vội vàng xuống bếp làm một bát trứng đường nâu cho Trần Chiêu Đệ, nhân lúc còn đang nóng, bà bưng lên để bên cạnh giường của Trần Chiêu Đệ.
“Kiến Quốc, bảo vợ con ngồi dậy và ăn cái này đi. Đây là đường nâu và trứng gà mà Y Nhất đem qua cho đấy.”
“Vâng.”
Cố Kiến Quốc vội vàng cầm lấy, vỗ vỗ Trần Chiêu Đệ: “Dậy ăn chút đồ nóng rồi ngủ, trứng đường nâu đó, đúng lúc thích hợp cho em ăn.”
Trần Chiêu Đệ vốn dĩ vẫn chưa ngủ, một bát trứng đường nâu mà muốn cô phải ngồi dậy? Cô muốn ăn canh gà, ăn thịt gà.
“Làm cái gì vậy, em không muốn ăn cái này, em muốn ăn canh gà!” Trần Chiêu Đệ nói xong, cô hất đôi tay của Cố Kiến Quốc đang đặt lên vai của mình, tình cờ va phải vào bát. Một tiếng loảng xoảng vang lên, canh trứng đường nâu nóng hổi đã vương vãi lên nửa cánh tay của mẹ cả Tôn, cơn đau khiến bà đột ngột la lên “ui da”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT