Sở Y Nhất và Hà Thúy Lan chào hỏi nhau một tiếng rồi ai về nhà nấy. Người gì thế này, hở một tí là đánh người, chẳng trách con cái bị dạy thành ra như vậy.
Ngày hôm sau, Cố Hướng Đông ra ngoài tập thể dục, Sở Y Nhất làm xong bữa sáng và dọn lên bàn. Cô vào phòng gọi Tiểu Bảo dậy, đợi Tiểu Bảo chầm chậm thức dậy chuẩn bị ăn bữa sáng thì Sở Y Nhất ngơ cả người ra, món bánh bao trứng mà cô đặt trên bàn đâu rồi? Đi đâu mất tiêu rồi? Ngay cả cái đĩa cũng không còn nữa.
Thổ địa công công lấy rồi sao? Lấy luôn cả đĩa ư?
Khi Cố Hướng Đông quay về nhà với mồ hôi nhễ nhại, anh nhìn thấy cô vợ nhỏ cùng với Tiểu Bảo đang ngồi ngơ ngác nhìn vào cái bàn bên cạnh.
“Chuyện gì thế? Hai mẹ con đã ăn sáng chưa?” Cố Hướng Đông cầm khăn tắm và đi đến chậu rửa mặt để rửa mặt.
“Bọn em đang muốn ăn đây. Cố Hướng Đông anh nói xem, sống trong sân nhà thuộc Cục Công an, vậy mà cũng có thể có trộm hay sao?! Em đã làm xong bữa sáng và để nó ở trên bàn, chỉ mới vừa đi gọi Tiểu Bảo dậy, quay lại thì mất luôn cả cái đĩa, anh bảo mặt mũi anh để ở đâu đây.” Sở Y Nhất có thể đoán ra được đại khái, nhưng cũng không chắc chắn. Chủ yếu là vì cô không có thói quen ăn thức ăn của người khác, cảm thấy ăn những cái tươi mới vẫn tốt hơn, cho nên bánh bao gì đó cô đều rất ít làm, chỉ đủ ăn vài ba bữa mà thôi, giờ thì cô đã mất luôn bữa sáng.
Bản thân cô cũng hơi tức giận, cái người gì thế này, ngay cả đồ ăn mà cũng ăn cắp, lại còn vào nhà của người khác, đây gọi là ăn trộm đấy biết chưa?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT