Sở Y Nhất cảm thấy mình thật sự không thể nào giao tiếp được với Hứa Hương Thảo, nếu như cứ nói tiếp thì bản thân cô cũng chẳng có cốt cách gì.
Nhưng Sở Y Nhất không trả lời thì Hứa Hương Thảo cho rằng Sở Y Nhất đang chột dạ, càng cảm thấy bản thân có lý.
“Chồng tôi còn là Phó Cục trưởng nữa đấy, bọn họ là cái gì chứ, tại sao cô lại không cho chúng tôi? Nếu đã cho thì cũng phải cho chồng của tôi chứ, anh ấy tài giỏi thế mà!”
Đúng, chồng cô rất tài giỏi, còn chồng người khác thì không tài giỏi.
“Em dâu à, cái bát đựng trứng mà hồi sáng chị mang tặng, em đã dọn xong chưa vậy, chị còn phải mang về nhà dùng nữa.” Hà Thúy Lan đi lên lầu thì nghe thấy giọng cãi cọ của Hứa Hương Thảo, cô liền đi tới không chút do dự.
“Ôi chị dâu, chị đem nhiều trứng đến quá, em vẫn chưa cất xong nữa. Chị nói xem, ăn có bữa cơm mà còn mang đồ qua đây tặng cho em, chị thật là khách sáo quá.” Sở Y Nhất hiểu ý của Hà Thúy Lan, hai người âm thầm nhìn nhau.
Hà Thúy Lan rất muốn vỗ tay khen thưởng Sở Y Nhất, cô gái này thật là thông minh, chỉ cần ra hiệu là hiểu ngay!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT