Trong lòng mẹ cả Tôn cảm thấy khó chịu, bà không muốn nấu bữa cơm tối. Hà Ngọc Lan đành tiếp nhận trọng trách này, bắt đầu nấu cơm cho cả gia đình. Sở Y Nhất không thích bầu không khí bây giờ, cô dẫn Tiểu Bảo quay về lại nhà của mình. Về đến nhà, cô cẩn thận đóng chặt cửa lại.
Nhân lúc Tiểu Bảo không chú ý, cô lôi những món đồ đã cất giấu trong hệ thống trang trại ra. Khói phải nói, chức năng này của hệ thống trang trại thực sự rất có ích.
Sở Y Nhất nghĩ đến vài kho thóc đầy ụ trong hệ thống trang trại, rồi lại nhớ đến chuyện gia đình họ Cố vì 50 kg lương thực mà khó xử, trong lòng cô đột ngột không vui. Nhưng cô là một người không kiếm được công điểm, làm sao có thể giải thích chuyện mình có nhiều lương thực được như vậy, hay là thôi đi.
Ở trong trang trại, Sở Y Nhất nhìn thấy có một thứ mới lạ, là một siêu thị lớn.
Sở Y Nhất nóng lòng gọi quản gia nhỏ, “Quản gia nhỏ, chuyện này là thế nào đây? Sao lại có thêm một siêu thị rồi?”
“Chủ nhân, vì thấy cô hay lấy đồ từ chỗ tôi quá nên là tôi đã xây dựng một siêu thị khác, sau này nếu như cô muốn cái gì thì có thể lấy đồ đi vào trong đó mà đổi.” Giọng nói của quản gia nhỏ có chút hả hê.
“Xem kìa, có cần phải tính toán chi li đến thế không!” Khóe mắt Sở Y Nhất giật giật, càng ngày càng keo kiệt, đồ quản gia keo kiệt.
“Vậy lấy gì mà đổi đây?” Siêu thị này thực sự có tất cả mọi thứ, không chỉ những thứ của thời đại này, mà còn có cả những thứ từ thời đại đó nữa.
“Lấy gì mà đổi sao?” Đây là mấu chốt.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT