“Mày, thật là tức chết đi mất, nuôi mày lớn thế này có ích gì không!”
“Thì đó, cả đời này xem ra con chỉ có thể như vậy mà thôi. Vậy nên mẹ à, mẹ dựa dẫm vào Hồng Ngọc đi, em nó thông minh lại có bản lĩnh, chắc chắn sẽ tốt hơn con rất nhiều.” Sở Y Nhất không thèm ngó ngàng tới ánh mắt tức giận của Sở Hồng Ngọc, cô ra sức đùn đẩy mọi việc lên người Sở Hồng Ngọc.
Cuối cùng, Lý Thúy Hoa và Sở Y Nhất tay không quay về lại xã Thanh Sơn. À đâu, cũng không hẳn là đi về tay không, hai cái bánh màn thầu vẫn chưa ăn hết cũng đã bị bọn họ lấy đi theo rồi.
Đến tối muộn, Cố Kiến Quốc dẫn Tiểu Xuyên mặt lấm lem bùn quay trở về nhà họ Cố.
“Sao chỉ có hai đứa về thôi vậy? Tiểu Xuyên, mẹ con đâu?” Mẹ cả Tôn nhìn thấy chỉ có hai bố con quay về, cảm thấy có gì đó không đúng.
Tiểu Xuyên bật khóc khi nhìn thấy mẹ cả Tôn, “Bà nội ơi, mẹ cháu không chịu về.”
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Rốt cuộc con đã nói những gì, thật là sốt ruột mà.” Mẹ cả Tôn hối thúc Cố Kiến Quốc trả lời.
Một lúc sau, Cố Kiến Quốc nói: “Mẹ, Trần Chiêu Đệ nói rằng nếu không có 100 tệ và 50 kg lương thực, cô ấy sẽ không về.”
“Bà nội, bà nội đưa cho mẹ con 100 tệ với 50 kg lương thực đi, gia đình chúng ta đã có những món đồ ăn ngon rồi, sao lại không thể có lương thực phụ được chứ? Bà nội, sau này cháu sẽ ăn ít đi, có được không? Bà để mẹ cháu về đi.” Tiểu Xuyên vừa nói vừa nắm tay áo mẹ cả Tôn vừa khóc.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play