Khi nghe thấy giọng nói, Sở Y Nhất đã dừng lại. Cô nhìn thấy vị đầu bếp đó tươi cười chạy ra, “Cô gái, cô đừng chấp nhặt với cô ấy. Cô ấy cũng không làm ở đây lâu đâu. Vị trí này đã bị những người đứng sau theo dõi rồi. Chẳng phải cô ấy đã làm vỡ lọ vỡ đồ hay sao, hoàn toàn không thể làm được chuyện gì ra hồn.” Vị đầu bếp nhanh chóng thấp giọng giải thích.
Nghe vậy Sở Y Nhất cảm thấy nhẹ nhõm, với tính khí của cô gái kia, nếu không có người khác thì làm gì tồn tại được lâu. Không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, nói không chừng lúc nào đó cô ta sẽ đắc tội với nhân vật có tiếng.
“Cô gái, đồ đã chuẩn bị xong chưa?” Vị đầu bếp hỏi với giọng thật cẩn trọng.
“Rồi, các anh trong nhà tôi đang đi lên núi để săn heo rừng, lát nữa sẽ để ở cửa sau của quán ăn, làm vậy bên ông có tiện không?”
“Bây giờ ấy à…” Vị đầu bếp nhíu mày, suy nghĩ một hồi, “Được, cô bảo bọn họ đem qua đây đi, tôi sẽ sắp xếp.”
Chuyện này không thể làm ở cửa trước, không thể để người khác nhìn thấy được, cần phải quay về sắp xếp một lát.
“Vậy để tôi bảo người làm cho cô một bữa cơm, cô và con của cô ăn một chút đi, tôi đi sắp xếp đã, lát nữa quay lại sẽ đưa tiền cho cô. À đúng rồi, tôi họ Hoàng, mọi người gọi tôi là đầu bếp Hoàng.”
“Được, đầu bếp hoàng, tôi nhớ rồi.” Vị đầu bếp Hoàng này thật sự rất biết cách làm việc. Sở Y Nhất cũng không từ chối, lát nữa cô trừ một ít vào tiền heo rừng là được. Bữa cơm này ăn cũng thấy yên tâm hơn.
Sở Y Nhất lấy con heo rừng từ trong hệ thống trang trại ra, chích điện cho nó bất tỉnh, sau đó lấy một vải bố màu đen trùm lên và quăng ở cửa sau.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT