Đối với Giản Thư, buổi tối trước khi ngủ, là khoảng thời gian vô cùng tẻ nhạt.
Bởi vì thời gian dành cho các sản phẩm điện tử và công việc bị hạn chế nghiêm ngặt, anh cũng không thể dễ dàng đi vào giấc ngủ, rất nhiều lúc, anh nằm trên giường trằn trọc trở mình, sống một ngày bằng một năm mà tiêu tốn hết một, hai giờ, vẫn cứ thanh tỉnh.
Mất ngủ là một vấn đề vô cùng đáng ghét, không có cách giải quyết, chỉ có thể chịu đựng cả đêm, ngủ không được mà còn dễ tỉnh giấc, bị mắc kẹt trong cái vòng luẩn quẩn này, khiến con người ta cực kỳ bất lực và cáu kỉnh.
Vì vậy, đôi khi Giản Thư đơn giản chỉ chọn trốn tránh. Anh thực sự không ngủ được, cũng không muốn Lê Hành thấy tâm tình của mình không tốt, cho nên thẳng thắn ngẩn người ngồi trên giường hoặc đọc sách, Lê Hành ở bên cạnh bồi tiếp, cũng không nói nhiều, vẫn luôn chờ anh ngủ mới thôi.
Cuối tháng Mười, thời tiết rõ ràng đã chuyển lạnh hơn, trong phòng bật hệ thống sưởi, nhưng cửa sổ vẫn mở khe khẽ để thông gió, tựa hồ vẫn hứng được từng trận gió lạnh. Lê Hành ngồi xếp bằng trên giường, chơi game cùng mấy nhân viên trẻ trong nhóm, trong tai nghe có lúc truyền đến âm thanh giao lưu của đồng đội, Giản Thư nghe được mà lòng ngứa ngáy, không nhịn được oán thầm người họ Lê nhà anh bật âm lượng quá lớn.
Có lẽ đứa bé cũng bị mất ngủ nên khẽ ưỡn người trong bụng của Giản Thư, Giản Thư cảm nhận được liền đưa tay vuốt ve đùa nó. Không biết đứa bé dùng tay hay chân mà anh mò đến chỗ nào nó cũng sẽ xem mèo vẽ hổ mà đạp đến chỗ đó, cứ giao lưu và trêu đùa một hồi, tâm trạng của Giản Thư mới tốt hơn, bạn nhỏ đột nhiên không nặng không nhẹ đạp vào bụng anh một cước, Giản Thư chỉ cảm thấy đau quặn thắt, không nhịn được hít hà một tiếng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play