Lục Dực nói: "Cậu tha cho cậu ta đi, cũng tha cho tôi nữa. Hai giờ sáng cậu ta chạy đến ký túc xá lôi tôi từ trên giường xuống, chỉ để phân tích bài đăng trên mạng xã hội lúc nửa đêm của cô bạn thân nhà cậu."
". . . Cậu ta chạy đến ký túc xá của cậu lúc hai giờ sáng? Cậu ta đã cứu mạng cậu với bạn cùng phòng của cậu à?"
Lục Dực: "Hồi nhỏ tôi bị đuối nước, cậu ta đã cứu tôi. Còn bạn cùng phòng. . . cuối kỳ nhờ cậu ta kéo điểm có tính là cứu mạng không?"
Không thể phản bác, đúng là ân cứu mạng thật.
"Bạn học Trang, chúng ta giảng hoà đi. Tôi thật sự không chịu nổi cái kiểu não yêu đương c.h.ế.t tiệt của cậu ta nữa rồi." Lục Dực chắp tay lại, làm động tác cầu xin tôi.
Đôi mắt đào hoa của anh ta cong lên trông như đang phóng điện.
Hỏng rồi, chọt trúng gu của tôi.
2
"Vậy cậu muốn thế nào?" Tôi ngả người ra sau, ánh mắt vẫn dừng lại trên gương mặt Lục Dực. Khuôn mặt đó thật sự rất đẹp mắt. "Mạnh Minh Kiều là bạn thân của tôi, tôi không thể không quan tâm đến cô ấy được."
Lục Dực khẽ cong mắt, lại phóng điện vào tôi một lần nữa.
"Mục tiêu của mấy quân sư tình yêu như chúng ta đây không phải là để mai mối cho bọn họ sao? Chỉ cần bọn họ đến với nhau, nhiệm vụ của chúng ta sẽ hoàn thành, sau này cũng sẽ bớt đi nhiều phiền não, đúng không?"
Nói như vậy cũng đúng.
Tôi lấy máy tính bảng ra ngay trước mặt Lục Dực, mở ứng dụng ghi chú: "Vậy chúng ta làm một cuộc điều tra lý lịch nhé."
"Điều tra lý lịch gì cơ?" Anh ta hơi ngạc nhiên.
Tôi nhìn thẳng vào anh ta, khóe mắt cũng cong lên: "Cậu thề trước đi, nói rằng trong nửa giờ tới không được nói dối."
Lục Dực không hiểu chuyện gì, nhưng vẫn dùng đôi mắt đào hoa nhìn tôi nói: "Tôi, Lục Dực, xin thề rằng trong nửa giờ tới nếu có một câu nói dối nào, thì sẽ. . ."
Anh ta dừng lại một chút, khóe miệng cong lên: "Thì sẽ bị liệt dương."
Tôi suýt bị nước bọt làm nghẹn.
"Thế nào, đủ độc chưa?"
"Đủ rồi đủ rồi." Không ai độc bằng anh ta.
Tôi đi thẳng vào vấn đề: "Cậu quen cậu ta từ nhỏ, vậy từ tiểu học đến giờ Từ Cảnh Thước đã yêu bao nhiêu lần, chia tay vì lý do gì?"
Lục Dực hơi ngạc nhiên: "Điều tra lý lịch thật à?"
"Cậu phải nói thật, không biết thì nói không biết, nhưng không được cố tình không biết." Tôi cảnh cáo anh ta.
"Được thôi," Lục Dực nhanh chóng chấp nhận việc tôi điều tra lý lịch của bạn anh ta, "Cậu ấy chưa từng yêu ai."