Nhà chính Phó gia.
Cụ bà Phó thấy quản gia mang rương hành lý xuống dưới thì không khỏi sửng sốt, ngẩng đầu nhìn lên tầng thì thấy Phó Bồi Uyên ăn mặc chỉnh tề đang xuống cầu thang, không khỏi chần chừ hỏi: “Con sắp đi công tác à?”
“Dạo này có dự án lớn cần con phải đích thân đi làm ư?” Cụ ông Phó cũng khó hiểu, nghi bản thân lâu rồi chưa hỏi đến chính sự của công ty nên đã lạc hậu với thời thế.
“Không có.” Phó Bồi Uyên khoát tay với quản gia, ý bảo ông dọn hành lý lên xe, trả lời bâng quơ: “Ra ngoài ở tạm một thời gian.” Nói đơn giản như thể nói chuyện ăn một bữa cơm rau.
“Ở tạm?” Tiếng cụ bà không tự giác cất cao. Không trách được bà kinh ngạc như thế, loại chuyện dọn ra ngoài này nếu phát sinh trên người khác thì có thể hiểu được, nhưng phát sinh trên đứa con trai luôn vô dục vô cầu, sinh hoạt khổ hạnh như nhà sư mà không tự biết của bà thì có vẻ kinh khủng ngoài sức tưởng tượng.
“Khụ khụ…” Nước trà đến bên miệng cụ ông bị sặc hết ra, uyển chuyển hỏi: “Gần đây có chuyện gì muốn làm sao?”
Hai cụ phản ứng hết sức phóng đại, Phó Bồi Uyên tỏ ra rất bình tĩnh tự nhiên, cũng không biết hành vi của mình có gì không ổn, lời ít ý nhiều nói: “Không có chuyện gì, chỉ đơn giản là ở tạm, rất nhanh lại quay về.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT