Khi Việt Từ thay bộ mới đi ra, ánh mắt mọi người đều phải ngắm nhìn anh. Dù không tình nguyện, nhà tạo mẫu cũng phải thừa nhận: bộ quần áo này khi mặc lên còn gây kinh diễm hơn cả bộ triều phục màu đen trước đó.
Bộ thường phục này sử dụng hình thức cổ áo thường thấy của nhà Sở, vạt áo giao lĩnh*, ngực có hoa văn hình năm móng vuốt rồng, đầu rồng hướng về phía ngoài, thân rồng lấp lánh ánh bạc kéo dài từ trên xuống dưới, đi vào bên eo rồi hòa thành một thể với đai lưng, ống tay áo rộng được nhà thiết kế cải biên thành tay áo gấp nếp bó sát người, vạt áo hơi thu lại để đi đường càng lưu loát hơn. Việt Từ trời sinh là cái sào phơi quần áo, thân hình cao ráo vừa vặn phô ra bộ thường phục này, chỉnh thể ôm vừa khít, vừa có cốt cách, phong vận của cổ nhân, lại vừa dung hợp được tính thời thượng của hiện đại.
Trong nháy mắt, linh cảm cứ như gặp dịp trào ra, trong đầu nhà tạo mẫu hiện lên rất nhiều ý tưởng kết hợp với tạo hình thiết kế, đang định thán phục, lại phát hiện một vấn đề chưa được giải quyết, cô chần chừ nhìn cổ tay áo Việt Từ, mở miệng nói: “Thế nhưng, cổ tay áo vẫn không mặc vừa được kìa.”
Có đẹp hơn nữa, đống vải băng kia vẫn gây sát phong cảnh.
Ansel không để ý cô, lục tung đồ tìm một cuộn băng vải đen. Anh vén ống tay áo Việt Từ lên để không động tới miệng vết thương, sau đó xé băng vải màu đen ra buộc vòng bên ngoài, bọc cổ tay ở bên trong, vải đen vừa được bọc xong, tay phải liền biến thành một tạo hình bị thương.
Đây là định lấy độc trị độc? Nhà tạo mẫu vội xem xét.
Ansel chọn một loại son lỏng đỏ rực trên bàn trang điểm, quét lên mặt băng vải một cách điêu luyện, không bao lâu đã vẽ ra một cánh tay bị băng chảy máu, hiệu quả giống y như thật, không thua kém nhà tạo mẫu chuyên nghiệp chút nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play