Khu nội trú.
“Dì lương, sao vậy?”
Ô Bất Kinh thấy dì Lương đột nhiên cúi người, bộ dáng rất khó chịu mà che ngực, vội vàng chạy qua đỡ bà.
Dì Lương chầm chậm khoát tay chặn lại: “Không biết xảy ra chuyện gì, đột nhiên có loại cảm giác… nhớ đứa bé.”
Ô Bất Kinh và Tuân Hướng Tuyết nhìn nhau, đều nghĩ đến quy tắc kia.
Con của bạn sẽ không xuất hiện ở Khu nội trú vào buổi tối, nếu như bạn nhìn thấy đứa bé của mình, nhất định bởi vì quá nhớ đứa bé, xin đừng nhớ nữa.
Nhớ đứa bé.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT