Dần dần tốc độ cắt lúa mì của Lâm Ngọc Trúc cũng bắt kịp với mọi người, nếu là buổi sáng thì lúc này cô phỏng chừng cũng đã phế đi, không nghĩ tới lúc này Lâm Ngọc Trúc lại cảm thấy cô còn có thể kiên trì nữa, thật là thần kỳ.
Lưỡi liềm trong tay Lâm Ngọc Trúc nhất thời sinh long hoạt hổ, khiến cho thím Lý nhìn thấy đều cảm thấy từng đợt kinh hãi, sợ một cái không chú ý, đã có một lưỡi liềm bay tới phía mình.
Công việc này của thím Lý cũng cần kỹ thuật, buộc không tốt lúa mì sẽ rơi vãi ra, như vậy thì sẽ còn phải buộc lại, cho nên tốc độ của thím Lý cũng không nhanh lắm.
Nói không tốt chính là thím Lý còn cố ý ở một bên giả vờ thúc giục, làm nổi bật việc bà ta có thể làm tốt hơn so với Lâm Ngọc Trúc, đùa giỡn rất trơn tru đâu.
Thế nhưng tốc độ của Lâm Ngọc Trúc vừa nhanh lên một cái, bà ta lại không đuổi kịp.
Chờ Lâm Ngọc Trúc đều cắt được mấy thước, quay đầu lại nhìn, khá tốt, thím Lý vẫn đang cách chỗ cũ một đoạn không xa lắm mà chậm rãi làm.
Cái này không đúng, xem ra thì tốc độ của thím Lý cũng không nhanh đâu.
Lâm Ngọc Trúc không chút khách khí nói: "Thím Lý, thím còn liên tục thúc giục cháu đâu, tốc độ này của thím cũng không theo kịp cháu nha.” Trên mặt thím Lý có chút sượng trân, bà ta cảm thấy Lâm Ngọc Trúc đây là cố ý, chính là muốn gây khó dễ cho bà ta.
"Vậy cô nghỉ ngơi đi, tôi sắp tới đấy rồi." Thím Lý dáng vẻ không vội nói.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT