"Sao vậy? Tôi nói không đúng à? Thanh danh thiếu chút nữa thì bị hủy, vậy mà chỉ cần một cái tát là xong việc, đây không phải là dễ bị ức h.i.ế.p thì là cái gì.”
Lâm Ngọc Trúc quay đầu đi không muốn nhìn cái người ngu xuẩn này nữa, nếu trong tay cô xách theo búa thì cô nhất định phải bổ một búa vào đầu Vương Tiểu Mai cho cô ta thông não mới được.
"Cô còn biết thanh danh người ta bị hủy? Vậy tại sao cô không nghĩ đến thanh danh của mình?" Lâm Ngọc Trúc cũng không nói nhiều, cô bỏ Vương Tiểu Mai lại xuống ruộng cắt lúa mì.
Cô còn có một đống lớn lúa mì đang chờ cô thu hoạch nữa.
Lâm Ngọc Trúc sợ nói thêm hai câu nữa, cái đầu vốn không thông minh kia của Vương Tiểu Mai sẽ lại trở nên ngốc nghếch hơn!
Buổi chiều đi làm cơ bản không có thời gian nghỉ ngơi, tổ của cô là thím Lý đi theo phía sau nhặt lúa mì, sau đó buộc lại thành một bó dựng đứng dưới đất.
Thím Lý buổi sáng liên tục thúc giục cô nhanh lên, buổi chiều vẫn liên tục thúc giục, nghe đến mức đầu Lâm Ngọc Trúc đều lớn lên.
Lâm Ngọc Trúc vừa bực mình một cái thì sức lực trên tay cô liền không ổn định, lưỡi liềm văng ra ngoài, quỹ tích lưỡi liềm bay ra ngoài tương đối kỳ lạ, từ bên phải cô bay ra còn xoay một cái.
Lâm Ngọc Trúc vốn đặc biệt chú ý không để cho lưỡi liềm cắt vào chân mình, cho nên lưỡi liềm vừa rời khỏi tay cô trong nháy mắt ấy cô đã nhanh chóng phản ứng lại, né tránh, khiến cho thím Lý phía sau cô thiếu chút nữa trúng chiêu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play