Khi ra khỏi nhà họ Thẩm, Lâm Ngọc Trúc thở một hơi thật dài, cảm thấy nhẹ nhõm.
Thẩm Bác Quận cười, ôn hòa nói: “Ông nội với chú út chỉ là trông có vẻ nghiêm nghị, thực ra nội tâm rất tốt.”
Lâm Ngọc Trúc gật đầu, cô có thể cảm nhận được hai người này tận lực phát ra thiện ý.
Bèn tò mò hỏi: “Tuổi tác của chú út xem ra hơn ba mươi rồi nhỉ?”
“Ừ, năm nay ba mươi hai rồi.”
“Thế sao vẫn chưa… kết hôn vậy ạ?” Lâm Ngọc Trúc nửa là tò mò, nửa là muốn tìm hiểu một chút nguyên do sự việc, để về sau khỏi phải phạm lỗi.
Thẩm Bác Quận suy nghĩ một lát, sắp xếp lại lời nói một chút rồi nói: “Chú út từng yêu một cô gái, chỉ là gia trưởng của đối phương với ông nội ở một phương diện nào đó trống đánh xuôi, kèn thổi ngược, người của hai nhà vẫn luôn không hợp nhau. Ông nội không thích tiểu bối của nhà này lắm, khi người yêu của chú út tới nhà chơi, ăn nói lễ phép, nhưng khi đối đãi với người thường, trong mắt có mấy phần ngạo mạn vô ý, điều này khiến ông nội rất không thích, cho nên cật lực phản đối. Sau đó có thể là chú út đối với chuyện nam nữ có chút nản lòng, liền vẫn luôn không tìm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play