Nghe thấy mẹ già bị bệnh, Lâm Ngọc Trúc cũng không quan tâm tại sao Lâm Lập Dương lại chạy.
Âm thanh mang theo vài phần khẩn trương, hỏi: “Mẹ chúng ta sao rồi? Bệnh nặng không?”
Đồng thời cũng suy nghĩ xem có nên xin nghỉ không, trở về thăm mẹ già.
Chị hai Lâm chần chờ trong chốc lát rồi sau đó mới nói: “Do tức giận quá thôi, bác sĩ nói ở nhà nghỉ ngơi điều dưỡng thật tốt là được. Ban đầu rất dọa người, nhưng đưa đến phòng cấp cứu rồi, chuyện đầu tiên mẹ già tỉnh lại là bảo chúng chị đừng nói cho em biết. Sợ em bị phân tâm.”
Lâm Ngọc Trúc: ...
Con cái ở xa mẹ luôn là người quan tâm lo lắng, sao không thể có ngược lại chứ.
Lâm Ngọc Trúc đột nhiên sinh ra loại cảm giác bất lực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT