Nhìn thấy trưởng thôn dường như vẫn còn do dự, Lâm Ngọc Trúc nhàn nhạt nói: “Dù gì vẫn là chuyện của thanh niên trí thức.”
Trưởng thôn dần dần sáng tỏ, sự việc này chủ yếu vẫn là chuyện của các thanh niên trí thức, không có liên quan quá nhiều với các thôn dân.
Còn về Triệu Kiến Thiết, lúc này trưởng thôn mới có chút phản ứng lại, thằng cháu trai không được thông minh cho lắm của ông ta hình như lúc nào cũng bị xỏ mũi dắt đi.
Càng nghĩ càng thấy không đúng, suy nghĩ của trưởng thôn đột nhiên sáng bừng lên, liền bắt đầu phân phó mấy chàng trai cường tráng trong thôn, đem nhốt Triệu Kiến Thiết rồi Trương Diễm Thu cùng với Hà Viễn Phương vào từng phòng riêng biệt.
Sau đó lại tìm mấy thôn dân đáng tin cậy về trông coi trước cửa phòng, ai cũng không được phép đi vào.
Thấy màn phân phó này, Lâm Ngọc Trúc đột nhiên đối với trưởng thôn phải nhìn bằng con mắt khác.
Dưới ánh mắt kính nể của Lâm Ngọc Trúc, trưởng thôn bỗng nhiên đứng thẳng lưng, tốt xấu gì ông ta cũng là trưởng thôn, sao có thể không hiểu được chút thường thức này?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play