Lúc này khỏi nói Trương Diễm Thu phản ứng không kịp, ngay cả Lâm Ngọc Trúc cũng đều có chút nghẹn họng nhìn trân trối.
Người cũng nghẹn họng nhìn trân trối còn có cả Lý Hướng Vãn, hai người nhìn nhau một cái, mãi không nói nên lời.
Người này ngày thường luôn mang bộ dáng hiền lành thành thật thế mà lại biết đổi trắng thay đen tới vậy...
Trương Diễm Thu đầu óc trống rỗng, chỉ một Hà Viễn Phương lên án thôi cũng đã khiến cho cô ta hết đường chối cãi, lại thêm cả Triệu Kiến Thiết từ không thành có, cô ta thầm nhủ trong lòng, toi rồi...
Người đã có chút đờ đẫn lắc đầu bẩm bẩm: “Tôi không có, không có, bọn họ nói dối, rõ ràng đều là người muốn chiếm tiện nghi của tôi.”
Triệu Kiến Thiết không phục ‘phi’ một cái nói: “Với cái bộ dáng xúi quẩy này của cô, ai mà thèm chiếm tiện nghi, đúng là biết tự dát vàng lên mặt mình ghê.”
Hà Viễn Phương trong bóng đêm khẽ híp mắt lại, chuyện giữa Trương Diễm Thu và Triệu Kiến Thiết là anh ta trong lúc vô tình liếc thấy, hôm nay quẳng chiếc nồi này ra ngoài, thật ra anh ta cũng không suy tính cái gì, nếu như không phải thấy Trương Diễm Thu là người Kinh Đô, anh ta sao có thể cần đôi giày rách này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT