“Thưa thím, cháu không phải người bản địa, bây giờ đang ở nhờ nhà bà ngoại.” Lâm Ngọc Trúc thật thà mở miệng nói.
Người giới thiệu nghe xong, ánh mắt lập tức hiện lên vẻ chán ghét.
Thím Lâm thấy bà ta chán ghét, trong lòng đã có chút không vui, hiện tại Mộc Đầu nhà bà trông có vẻ như điều kiện không được tốt cho lắm, nhưng rất biết làm việc, là một người biết kiếm tiền, đồ bà già có mắt mà không thấy châu báu.
Lâm Sâm đột nhiên ngồi thẳng lưng, cảm thấy như lại có chút cảm giác ưu việt.
Cô gái kia lộ ra ánh mắt tiếc nuối nhìn Lâm Ngọc Trúc, trong lòng thầm nghĩ cho dù điều kiện bình thường cũng tốt, không thua kém người ở trên thị trấn là được, cô ta còn có thể về nhà làm nũng với cha mẹ, để bọn họ đồng ý.
Là người trong thôn, cả nhà cũng không có, ầy, đáng tiếc quá.
Lâm Ngọc Trúc bị người ta chán ghét như vậy, thím Lâm tức đến đau cả ngực, trông thấy thằng con nhà mình ngồi đó đắc ý liền cảm thấy con trai mình cũng là một đứa ngốc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT