Lâm Ngọc Trúc nhìn Vương Tiểu Mai, cô không hiểu kiểu gì, trong sân ngoài đứa nhỏ này ra thì không còn ai khác. Không phải cô ta vẫn luôn mua bán với một đứa trẻ đấy chứ?
Vương Tiểu Mai ho nhẹ một tiếng, tình huống xấu hổ như vậy cũng không phải lần một lần hai.
Cô ta tự hào nói: “Đây là em trai của tôi, tôi chịu trách nhiệm mua hàng, nó phụ trách vận chuyển hàng hóa. Nhìn Tự Lập nhỏ vậy thôi chứ thằng bé giỏi mua bán lắm, nó mua thịt lợn của cậu.”
Đúng là Vương Tiểu Mai có họ hàng chạy xe vận tải lớn ở tỉnh Liêu. Các tài xế kia chạy từ nam đến bắc, bọn họ cũng đến con đường này.
Con trai của nhà bà con biết Vương Tiểu Mai xuống nông thôn, cho nên liền liên lạc với Vương Tiểu Mai, biết cô ta xuống nông thôn sống không dễ dàng nên đã giúp cô ta một phen.
Nhóm tài xế xe vận tải cũng lén chở vài món, đường đi trải dài, đồ vừa đến nơi thì đã có người vội vàng mua hàng của bọn họ.
Anh họ của Vương Tiểu Mai cố tình chào hỏi với đồng nghiệp, để bọn họ lén lút chăm sóc em gái mình, dần dà Vương Tiểu Mai cũng hiểu cách mua bán này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play