Khi Vương Tiểu Mai lại nhìn thấy Lâm Ngọc Trúc, cô ta rất ngạc nhiên, hỏi: “Cậu lại đến bán táo tàu nữa sao?”
Lâm Ngọc Trúc lắc đầu rồi vẫy tay với cô ta, ý bảo ra ngoài nói.
Vương Tiểu Mai nhìn cái sọt phía sau cô, cảm thấy rất quen mắt, cô ta liền đi theo Lâm Ngọc Trúc.
Lâm Ngọc Trúc dẫn cô ta đến nơi kín đáo, buông sọt xuống rồi lễ phép nói: “Chị cả, hai ta có duyên thật, chị xem em này, vừa vào chợ đen, liếc mắt một cái liền nhìn thấy chị.”
Vương Tiểu Mai nghĩ thầm cuối cùng lần này cậu ta không gọi mình là bác gái nữa, cô ta vẫn tỏ ra lạnh lùng, nói: “Lần này sọt của cậu có gì? Vẫn là táo tàu?”
“Cũng không hoàn toàn là vậy, có hai mươi cân dầu đậu nành, ba mươi cân táo tàu, chị có ăn không?”
Vương Tiểu Mai trợn tròn hai mắt, vậy mà lại có dầu đậu nành, cô ta vội vàng gật đầu: “Chỉ có chút đồ như vậy không đủ để nhét kẽ răng của tôi, dầu nành của cậu có giá bao nhiêu?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT