Sau khi đại đội trưởng do dự, ông ta vẫn đưa xe để Lý Hướng Bắc và Vương Dương mượn, đợi hai người đạp xe đi tìm kế toán Lý, vợ của đại đội trưởng không vui nói: “Hôm nay trời mưa, đường trơn lại té hỏng xe cho coi.”
“Đây cũng là con em từ trong thành phố tới, còn có thể không đền nổi một chiếc xe, có thể trao đi một ân tình thì cứ trao đi, không chừng ngày nào đó lại cần.”
Vợ đại đội trưởng bĩu môi, những thanh niên tri thức này trở về còn có ai cùng người trong thôn liên hệ nữa.
Trưởng thôn lần trước giúp Lâm Ngọc Trúc mượn xe đạp chính là của kế toán Lý, lúc này Lý kế toán cũng không làm khó hai người kia, sảng khoái đồng ý cho mượn.
Lý Hướng Bắc cùng Vương Dương một người đạp một chiếc xe đạp trở về điểm thanh niên tri thức, bọn họ đều mang áo mưa tới, nhưng chị em nhà họ Đồng lại không mang, lúc sau cũng không mua, lúc này Đồng Mật Mật chỉ biết đứng ở đó khóc.
Lý Hướng Bắc đành phải hỏi Trương Diễm Thu cùng Triệu Hương Lan có áo mưa hay không, hai người một nghèo một trắng tay làm gì có tiền mua áo mưa, bình thường trời mưa cả hai đều trùm bao tải rách là được, hai người đều lắc đầu.
Đổng Mật Mật do dự nói: “Nếu không đến hỏi chị Hướng Vãn thử xem.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT